Tuy nhiên do Lục Thừa thường xuyên phải thực hiện nhiệm vụ, trong nhà lại không có ai chăm sóc Lục Hải Từ nên mỗi lần đi công tác, anh đều gửi gắm con trai cho vợ của Tần đoàn trưởng, tức là thím Tần mà Lục Hải Từ hay nhắc tới.
Lục Thừa ra đơn vị đúng vào ngày cưới nguyên chủ, và ngay hôm sau đã nhận nhiệm vụ. Lúc đó, thím Tần còn lo lắng nguyên chủ mới đến, nên cô ấy đã chủ động đến thăm và ngỏ ý đưa cô đi làm quen xung quanh. Nhưng nguyên chủ lấy lý do sức khỏe yếu để từ chối, thậm chí thái độ còn khá lạnh nhạt.
Sau đó, thím Tần đến thăm lần nữa, nhưng nguyên chủ vẫn lấy lý do chưa hồi phục để khéo léo đuổi thím Tần về. Kể từ đó, thím Tần không quay lại nữa.
Nghĩ đến đây, Lâm Khinh Khinh không khỏi lắc đầu ngao ngán. Nguyên chủ không phải tiểu thư nhà giàu, nhưng lại mang trong mình bệnh công chúa. Chắc hẳn thím Tần đã nhìn ra bản chất của nguyên chủ, nên quyết định giữ khoảng cách.
Thực tế, nguyên chủ tuy sinh ra trong gia đình nông thôn, nhưng được nuông chiều vì là cô con gái duy nhất trong nhà. Mặc dù không khá giả nhưng gia đình nguyên chủ vẫn sống tốt hơn rất nhiều so với các gia đình khác trong làng.
Nguyên chủ còn có bằng tốt nghiệp sơ trung, điều hiếm có ở thời điểm này. Dù vậy thành tích của cô ấy không tốt, học lên được sơ trung là nhờ ông nội là bác sĩ duy nhất trong đội sản xuất. Mỗi năm, đội trưởng được quyền đề cử một người không đủ điểm thi để vào học. Nhờ sự giúp đỡ của ông mà nguyên chủ đã có cơ hội vào sơ trung.
Trong thời kỳ mà ngay cả tốt nghiệp tiểu học cũng đã là đáng ngưỡng mộ thì việc nguyên chủ có bằng sơ trung giúp cô trở thành một trong số ít những người được coi trọng.
“Vâng.” Lục Hải Từ gật đầu mạnh, đôi mắt sáng lên: “Thím Tần là người lớn, chắc chắn bà ấy nhớ rõ những ai đã giúp mình. Người lớn thật giỏi, cái gì cũng biết!”
Lâm Khinh Khinh nhìn cậu bé với vẻ mặt nghiêm túc như vậy mà không nhịn được bật cười. Cô thầm nghĩ trẻ con ở độ tuổi này thật đáng yêu và thú vị. Nhưng chỉ vài năm nữa thôi, khi chúng lớn hơn thì sẽ trở nên khó đoán và bướng bỉnh, chắc chắn sẽ không còn đáng yêu thế này.
Cô nhìn Lục Hải Từ, không chỉ vì cậu ở vào độ tuổi thú vị nhất mà vì vẻ ngoài của cậu cũng rất dễ thương. Dù hơi gầy nhưng ngũ quan hài hòa, đặc biệt là đôi mắt to tròn giống như búp bê phương Tây, cùng với hàng lông mi cong dài càng khiến người khác yêu mến.