Mặc dù Tô Chấn biết vừa rồi Chu Chính Đình đã cố ý tắt camera giám sát trong phòng khách, nhưng cảm giác dị vật trong cơ thể vẫn khiến cô cảm thấy vô cùng xấu hổ.
"Không có... Ba ba, gần đây anh ấy có quan hệ thân thiết với giám đốc tài chính của công ty Mạnh Phỉ Phỉ. Khởi Hiên nói là tối nay anh ấy ăn tối với một khách hàng, bọn họ đã đi cùng nhau rồi."
“Thật sao?” Dù khóe miệng của Chu Chính Đình đã bị ép thành một đường thẳng băng, nhưng Tô Trân vẫn có thể nhìn ra nó còn khẽ nhếch lên một chút.
Tô Trân bị nụ cười của ông làm cho hơi bối rối ___ ba chồng đang chế giễu đứa con trai không biết cố gắng của mình, hay là sau khi nghe câu trả lời của cô, tâm trạng của ông rất tốt?
Tô Trân còn chưa kịp nghĩ xem mình nên tiếp tục nói chuyện như thế nào, ngón tay Chu Chính Đình đang cắm trong qυầи ɭóŧ của Tô Trân đã chậm rãi rút ra, trên đó có vết nước bóng loáng, cùng lóe sáng với chiếc nhẫn cưới đã bị mài mòn trên ngón áp út của ông.
Bàn tay của Chu Chính Đình rất gầy, trên mu bàn tay nổi lên những đường gân xanh. Ông nhúng ngón tay vào ly vodka Grey Goose trên bàn, tráng sạch, sau đó dùng ngón tay ướŧ áŧ cầm ly rượu lên, dùng đôi môi mỏng liếʍ mép ly rồi nuốt hết ly rượu mạnh.
“Con có biết uống rượu không?” Chu Chính Đình lại rót đầy ly rượu lần nữa, đưa nó cho Tô Trân.
Trên người Chu Chính Đình đã có sẵn một khí chất mạnh mẽ, nên những lời nói dịu dàng của ông cũng giống như các mệnh lệnh không thể không tuân theo.
“Cám ơn ba ba.” Tô Trân nhận lấy cái ly mà người đàn ông vừa uống, bắt chước dáng vẻ của đối phương, một hơi rót hết ly rượu xuống cổ họng.
Loại rượu có nồng độ cao làm bỏng thực quản của cô, gây nóng đến đau rát, Tô Trân cố gắng chống cự mới giúp bản thân không ho ra tiếng. Cô rất ít khi uống loại rượu mạnh như vậy, chỉ lát sau khuôn mặt đã trở nên đỏ bừng.
"Xem ra Tiểu Trân không uống được nhiều rượu lắm, lại đây, ngồi với ba ba một chút."
Tô Trân ngoan ngoãn ngồi xuống ghế sô pha, cách Chu Chính Đình một cánh tay. Ông không mở miệng, cô cũng chẳng dám nói chuyện tùy tiện. Hai người ngồi trong im lặng, trên đầu còn có rượu, Tô Trân nghe âm nhạc cổ điển trong TV, chỉ một lúc sau liền mơ mơ màng màng ngả xuống ghế sô pha rồi ngủ thϊếp đi.
Tiếng hít thở nặng nề truyền đến tai Chu Chính Đình, ông quay đầu lại nhìn thấy khuôn mặt ngủ yên bình của con dâu. Đôi mắt to trong veo ngập nước kia đã nhắm lại, hàng mi dày khẽ rung theo hơi thở, trên mặt lộ ra vẻ ửng hồng quyến rũ.
Tô Trân hôm nay mặc một chiếc áo len dệt kim bó sát người, chất liệu may mặc co giãn ôm sát cơ thể của cô, lộ ra khuôn ngực căng đầy tròn trịa. Cặρ √υ' khủng của Tô Trân có hình dáng rất đẹp, kích thước no đủ, thẳng tắp, hữu hình, không một người đàn ông nào có thể cưỡng lại, nhẫn nhịn không nhìn thêm lần thứ hai.