Trở Lại Thập Niên 80: Dẫn Dắt Cả Nhà Làm Giàu

Chương 9: Bộ mặt thật

“Chí Minh tới hả, ăn cơm chưa con?” Vương Nguyệt Cúc cười hỏi Đặng Chí Minh.

“Con đã ăn ở nơi làm rồi.” Đặng Chí Minh nhìn xe đẩy, “Đây là thu hoạch vụ thu ạ, để con xem có việc gì có thể giúp đỡ không.”

Cố Nhất Mẫn đứng đậy cầm một cái ghế mang lại cho hắn ngồi, Đặng Chí Minh cười nhận ghế ngồi xuống, ánh mắt thân thiết dính trên người cô ấy. Cố Nhất Mẫn nhíu mày, cô ấy thật sự không thích ánh mắt này của Đặng Chí Minh, ánh mắt này khiến cô ấy cảm thấy Đặng Chí Minh không đứng đắn.

“Con lo việc của mình đi, nhà chú làm mấy ngày nữa là xong thôi.” Cố Kiến Quốc buông chén, Cố Tư Tình thấy chén không, liền cầm lên lấy thêm một chén nữa.

“Ngày mai là chủ nhật, con sẽ lại đây giúp ạ.” Đặng Chí Minh nói chuyện nhưng đôi mắt vẫn luôn không rời Cố Nhất Mẫn, Cố Tư Tình thấy vậy thiếu điều muốn chọc mù đôi mắt của hắn.

Đặng Chí Minh còn phải đi làm nên chỉ nói mấy lời liền rời đi, Vương Nguyệt Cúc đang muốn Cố Nhất Mẫn đi tiễn hắn, Cố Tư Tình bỗng nhiên ôm bụng nói: “Chị cả, bụng của em đau chết mất.”

Cố Nhất Mẫn thấy thế, không đi tiễn Đặng Chí Minh nữa mà đỡ cô về phòng Vương Nguyệt Cúc, Cố Nhị Tuệ và Cố Tam Tĩnh cũng vào phòng.

“Sao đột nhiên lại đau bụng thế?” Cố Nhất Mẫn đỡ cô nằm trên giường, tay để trên bụng nhẹ nhàng xoa.

Cố Nhị Tuệ rót chén nước sôi đưa tới, “Uống chút nước ấm này.”

Cố Tư Tình ngồi dậy bưng chén nước lên uống một nửa, sau đó nói: “Khá hơn nhiều rồi, em không còn đau nữa.”

Cố Nhị Tuệ nghi ngờ nhìn cô, “Nước ấm này thật đúng là có tác dụng.”

Cố Tư Tình nhếch miệng cười, Vương Nguyệt Cúc sờ trán của cô, cảm thấy không nóng, liền nói: “Có thể đi học được không?”

Cố Tư Tình không muốn đi học, nhưng nếu cô bị bệnh không đi học, chắc chắn cha mẹ và các chị sẽ lo lắng, nên vẫn phải chịu khổ đi học thôi.

Đám Vương Nguyệt Cúc thấy cô không có chuyện gì lớn thì đi ra ngoài, Cố Tư Tình nằm trên giường suy nghĩ làm thế nào để có thể vạch trần bộ mặt thật của Đặng Chí Minh, chuyện này cũng quan trọng không kém gì chuyện kiếm tiền.

Kiếp này nhất định không để chị cả nhảy vào hố lửa của nhà họ Đặng được.

Bác cả của Đặng Chí Minh đi làm ở Cục Công An huyện, là người luồn cúi, Đặng Chí Minh đã tốt nghiệp trung học nên cũng tìm cho hắn công việc ở đơn vị lương thực, lúc bắt đầu là làm thời vụ, sau mới chuyển thành chính thức, bởi vậy, người nhà Đặng Chí Minh đều là những nhân vật khó lường.

Ở thời đại này, trong mắt người nông dân thì những người làm ở đơn vị lương thực hàng hóa chính là người ở đẳng cấp cao.

Chị cả và Đặng Chính Minh đã đính hôn, nghe nói là Đặng Chí Minh vừa gặp chị cả đã yêu, sau đó nhờ người đến nhà làm mai. Cha mẹ cô đã hỏi thăm cẩn thận Đặng Chí Minh và hoàn cảnh nhà họ Đặng, ngoại trừ sức khỏe của mẹ Đặng Chí Minh là Triệu Phượng Lan có chút không tốt, thì không còn vấn đề gì lớn, cho nên cũng đồng ý việc hôn sự này.

Rất nhiều người nói mối hôn sự này rất tốt, Đặng Chí Minh có công việc tại đơn vị lương thực hàng hóa, về sau chị cả cô đi theo hắn chắc chắn sẽ hưởng phúc, ngay cả nhà bọn họ cũng nghĩ như vậy.

Nhưng ai biết được Đặng Chí Minh là người lăng nhăng, lúc chưa kết hôn đã có quan hệ mập mờ với một quả phụ trên trấn, sau khi kết hôn có dừng một thời gian, nhưng rồi lại tiếp tục bắt đầu gian díu làm bậy với quả phụ kia, chị cả cô khi ấy mỗi ngày đều lấy nước mắt rửa mặt.

Bọn họ từng nói chuyện ly hôn, nhưng mỗi khi nhắc tới thì Đặng Chí Minh lại cầm dao đe dọa muốn tự sát, người nhà họ Đặng cũng quậy theo. Chị cả và Đặng Chí Minh dây dưa tận mười năm sau mới ly hôn.

Cố Tư Tình ngồi dậy, híp mắt suy nghĩ xem làm sao để vạch trần bộ mặt thật của Đặng Chí Minh. Có rất ít người biết chuyện của hắn và quả phụ kia, dù sao hắn cũng là người của đơn vị quốc gia, nên rất được chú ý về phương diện này, nhưng chỉ cần có quyết tâm thì chắc chắn có thể nắm được nhược điểm.

Chỉ cần có chứng cứ hắn gian díu với quả phụ kia, thì việc hôn nhân này dù không muốn cũng phải hủy bỏ.

Nằm trên giường một lúc, Cố Tư Tình liền rời giường đi học với Cố Tam Tĩnh. Trên đường lại chạm mặt Cố Học Bân, nó lại vuốt mũi hất cằm với chị em các cô, thật là muốn tiếp tục trùm bao tải đánh một trận nữa mà.

Tiết cuối cùng buổi chiều, thầy giáo thông báo cho nghỉ từ ngày mai để thu hoạch vụ thu, nháy mắt trong phòng hè reo vui vẻ, Cố Tư Tình cũng rất vui, cuối cùng cũng không cần ngồi trong lớp học làm bộ làm tịch mỗi ngày nữa rồi.

Thầy giáo đi rồi, Hàn Nhị Bàn lập tức đi đến trước mặt, “Bé Tư, cùng nhau về nhé!”

Cố Tư Tình bỏ sách vở vào cặp, hai người cùng nhau đi ra khỏi phòng học.

Hàn Nhị Bàn với cô cũng xem như là thanh mai trúc mã, cha của Hàn Nhị Bàn và cha cô là chiến hữu, hai người cùng xuất ngũ, hai thôn cũng khá gần nhau, cho nên quan hệ hai nhà rất tốt.

Cô và Hàn Nhị Bàn bằng tuổi, đã cùng nhau đi chơi trước khi đi học, sau đó vẫn luôn học chung lớp. Kiếp trước, bọn họ học chung đến trung học, rồi cô thi đậu trường phổ thông trọng điểm, Hàn Nhị Bàn thi không đậu, hai người mới chia xa.

Sau đó thì họ dần xa cách, bây giờ nhớ tới còn thấy tiếc nuối.