Tiêu Vọng Quân mở cửa ra, người đàn ông béo mập, tai to khi nhìn thấy khuôn mặt cực kỳ đẹp trai của Tiêu Vọng Quân ngay lập tức mắt sáng lên, không thể kiềm chế được sự da^ʍ ô trong mắt... Xoa tay chuẩn bị lao tới! Ngay sau đó, cần cổ Người đàn ông hơi lạnh.
Người đàn ông giật mình, một chút máu tươi đã chảy ra, ngay lập tức, khuôn mặt của hắn trắng bệch: "Cậu... Cậu... Cậu đừng..."
Tiêu Vọng Quân cười khẽ, nụ cười quyến rũ và tràn đầy kiêu ngạo.
Ngay cả khi bị dí một con dao phẫu thuật vào, người đàn ông này vẫn không thể khỏi bị hấp dẫn.
Nhưng du͙© vọиɠ chưa kịp nhen nhóm, Tiêu Vọng Quân đã nói: "Ngô Thành, Tổng giám đốc điều hành của Kiến Quân Công nghệ! Để tôi xem xem công ty Kiến Quân của anh ta có hành vi phạm luật không nhé."
Nói xong, cậu rút ra điện thoại của Ngô Thành từ túi áo anh ta, không cần dùng tay Ngô Thành để mở khóa bằng dấu vân tay, chỉ cần nhấn đại vài lần, điện thoại đã mở.
Ánh mắt Ngô Thành lóe lên một chút, ngay lập tức anh ta có cảm giác không tốt.
Sau đó, Tiêu Vọng Quân dùng một tay dí dao phẫu thuật vào cổ Ngô Thành, tay còn lại đang vô tư điều khiển điện thoại của anh ta.
Vài phút sau, Tiêu Vọng Quân cho Ngô Thành xem màn hình điện thoại: "Trốn thuế, hối lộ, bán hàng kém chất lượng... Còn có cạnh tranh không lành mạnh khiến hai người chết và hai người khác bị thương nặng... Tổng giám đốc Ngô, nếu tôi gửi những chứng cứ này lên, công ty của anh... còn tồn tại không?"
Những từ cuối cùng, Tiêu Vọng Quân đã tiến gần tai Ngô Thành và nói như thì thầm giữa tình nhân.
Lúc này, Ngô Thành không còn thể bị cám dỗ bởi vẻ đẹp của Tiêu Vọng Quân, trán anh ta đầy mồ hôi lạnh.
Tiêu Vọng Quân gửi những chứng cứ này vào một hòm thư, sau đó trả lại điện thoại cho Ngô Thành và thu lại con dao.
"Bây giờ, chúng ta có thể trò chuyện tử tế không? Tổng giám đốc Ngô."
Ngô Thành không dám không chấp nhận mối đe dọa này, dù là trí tuệ hay sức mạnh, ông ta đều không phải là đối thủ của ngôi sao nhỏ trước mắt, ông ta làm sao dám không chấp nhận mối đe dọa! Đồng thời, trong lòng Ngô Thành đã chửi người phụ nữa Chu Tần một trận dữ dội.
Chu Tần - Quản lý cũ của Tiêu Vọng Quân, cũng là người mà cậu tin tưởng và cũng là người đã gián tiếp đưa cậu đến đây.
Ngô Thành cảm thấy hối hận! Anh ta không nên bị mê muội bởi vẻ ngoài và những lời dối trá của Chu Tần. Yếu đuối sao? Nếu nhân vật đang đứng trước mắt anh ta chính là yếu đuối, anh ta rất muốn xem cô ta sẽ thể hiện sức mạnh như thế nào!