Nữ Phụ Lại Gây Tai Hoạ Cho Thế Giới

Chương 10

Vừa tới đã ly hôn thật sự tốt sao? Vốn dĩ Hàn Tấn không thích Thích Tĩnh, nếu thật sự ly hôn chỉ sợ sau này ngay cả gặp mặt cũng khó, vậy thì lấy điểm thiện cảm kiểu gì chứ? Tiểu Lục rất nghi ngờ có phải ký chủ cố ý không muốn làm nhiệm vụ hoặc là bất chấp tất cả hay không.

Tiểu Lục hết sức khẩn trương khuyên nhủ: [Ký chủ, chị có muốn suy nghĩ thêm một chút không? Xin chị đừng xúc động mà!]

Thời Vi liên tục bước đi, đi thẳng đến cửa phòng Hàn Tấn. Cô gõ nhẹ cửa phòng, nói thầm trong đầu: [Yên lặng đi, đừng làm phiền chị biểu diễn.]

Tiểu Lục lập tức không dám mở miệng nữa.

Hàn Tấn mới từ trong phòng tắm đi ra, chợt nghe thấy tiếng gõ cửa truyền đến, vẻ mặt anh không thay đổi tiếp tục lau tóc.

Anh biết người tới là ai, cũng biết vì sao cô đến.

Bởi vì vào ba ngày trước, người phụ nữ này rụt rè cầm điện thoại lại đây, rất cẩn thận hỏi anh chuyện scandal trên mạng là chuyện gì.

Những phương tiện truyền thông nhàm chán kia thích nhất là tin đồn thất thiệt về cuộc sống riêng tư của anh, bình thường anh cũng mặc kệ.

Mà trước kia Thích Tĩnh cũng làm như không biết. Chắc là lần này tin đồn quá hot nên cô mới có phản ứng.

Gần đây anh và Văn Tiêu Ngọc chỉ là cùng nhau tham dự mấy bữa tiệc, đã bị mấy người lắm chuyện chụp lại truyền đi ồn ào huyên náo, trắng trợn lăng xê tình cảm của anh và nữ minh tinh nổi tiếng Văn Tiêu Ngọc khắp nơi. Bọn họ lôi ra từng chi tiết từ lúc anh và cô ta quen biết, chỉ thiếu mỗi bài phân tích kỹ lưỡng về việc cô ta muốn gả vào nhà giàu thôi... Trong chuyện này cô ta có quạt gió thêm củi hay không thì anh không quan tâm, nhưng nếu tiếp tục để như thế, đến lúc đó đừng trách sao anh không để ý đến tình cảm cùng nhau lớn lên, mà làm cho người ta làm sáng tỏ chuyện này.

Cho dù như thế nào thì chuyện này đối với Hàn Tấn mà nói, chung quy nó chỉ là một việc nhỏ không quan trọng, không đáng để anh lãng phí tinh thần, lại càng không đáng để ở trong lòng.

Nhưng những tin đồn nhảm nhí này rơi vào trong tai Thích Tĩnh, cũng không phải là chuyện nhỏ không quan trọng. Người phụ nữ từ trước đến nay luôn cúi đầu rũ mắt ở trước mặt anh, ngay cả nói chuyện đều cẩn thận từng li từng tí, lần đầu tiên lộ ra biểu cảm khổ sở đến chất vấn anh. Có lẽ do cô vừa nôn nóng vừa đau khổ nên hốc mắt mới đỏ lên, nói chuyện cũng không còn lưu loát nữa.

Lúc ấy anh chỉ đơn giản nói một câu "không liên quan đến em" rồi anh rời đi ngay.

Anh cảm thấy anh không cần phải giải thích gì với cô cả, trong lòng hai người đều biết rõ cuộc hôn nhân này có vấn đề gì. Bây giờ nhớ lại cảnh lúc đó, anh chỉ cảm thấy không kiên nhẫn thôi, chứ chẳng có bất kỳ cảm xúc nào khác.

Hôm nay Hàn Tấn uống chút rượu cùng bạn bè, lúc về nhà hơi say. Thích Tĩnh đang ở nhà chờ anh.

Thỉnh thoảng anh cũng lên giường với cô, nhưng chưa bao giờ ngủ lại trong phòng cô. Cô cũng chưa bao giờ giữ anh lại, cô không đi làm chuyện mất mặt. Hai người họ cứ duy trì cân bằng vi diệu như thế.

Nhưng mà... Hàn Tấn chợt nhớ tới cảnh vừa rồi. Lúc xong việc, cô còn kéo cánh tay anh. Anh trông thấy ánh mắt không nỡ lại đa tình như nước của cô, cảm thấy người phụ nữ không thú vị yếu đuối này hình như có chỗ nào đó khác khác.

Chuyện của Văn Tiêu Ngọc thật sự khiến cô để ý đến vậy sao?

Đúng lúc này, cửa lại vang lên tiếng gõ cửa không nhanh không chậm. Anh vốn tưởng rằng cô đã đi rồi, ai ngờ cô vẫn ở đấy. Trái lại cô không hề có ý dừng lại... Ánh mắt Hàn Tấn hơi giật giật, cuối cùng anh cũng đi qua mở cửa.

Thời Vi vừa ngẩng đầu, đã nhìn thấy người đàn ông trước mắt.

Anh thay một bộ áo ngủ rộng thùng thình, bọt nước theo sợi tóc nhỏ xuống, theo cổ chảy vào vị trí không nhìn thấy, đai lưng áo ngủ phác họa ra thắt lưng gầy gò hữu lực. Môi anh có vẻ hơi lạnh, đồng tử sâu thẳm không gợn sóng nhàn nhạt nhìn cô.

"Có việc gì?" Hàn Tấn mở miệng, giọng anh trầm thấp, ba từ vô cùng đơn giản, như là tiếng dây đàn gõ vào lòng người.

Thời Vi đứng ở cửa, cô hơi ngẩng đầu lên, đôi mắt đen bình tĩnh nhìn người đàn ông trước mặt. Một hồi lâu sau, cô mới nói nhỏ: "Em có chuyện muốn nói với anh."

Tất nhiên lại là chuyện kia, biểu cảm Hàn Tấn không thay đổi, sâu trong đáy mắt anh là thần sắc không kiên nhẫn, ngữ điệu vẫn lạnh nhạt như cũ: "Chuyện gì?"

Thời Vi cúi đầu, mái tóc đen rủ xuống bên tai cô, lộ ra cái cổ thon dài duyên dáng. Hai tay cô nhẹ nhàng nắm quần áo, tựa như cô dùng dũng khí rất lớn, cuối cùng nói: "Chúng ta ly hôn đi."