Tri Kỉ Của Em

Chương 84

Anh cứ ngồi thiển trách chính bản thân mình. Một giờ, hai giờ rồi lại ba giờ đồng hồ vẫn chưa thấy động tĩnh gì, mọi người ở ngoài như ngồi trên đống lửa, Hàn Triết ông cứ đi đi lại lại.

Oe oe oe!

Ba tiếng khóc phát từ phòng sinh, mọi người liền đứng bật dậy, bác sĩ liền đi ra thông báo cho người nhà.

Thẩm Thu: “Chúc mừng Hàn thiếu, vợ anh đã hạ sinh được tiểu thiếu gia.”

Nghe vậy ba người đứng đờ người ra rồi cũng phản ứng lại.

Mỹ Linh: “Vậy là tốt, vậy là tốt, còn Tiểu Linh Hy thì sao?”

Thẩm Thu nghĩ suy một hồi rồi kêu Hàn Duật đi vào phòng phẫu thuật, anh dường như cảm nhận được điều gì đó không lành.

“Linh Hy có vấn đề gì sao?”

Thu: “Hiện giờ tình trạng của em ấy đang rất nguy hiểm, còn một đứa bé gái đang trong bụng nhưng nếu bây giờ mà lấy ra thì một là thai phụ ch*t, hai là đứa bé sẽ ch*t.”

“Vậy không còn cách nào sao?”

Thu: “Không còn cách nào nữa, bây giờ tôi đành chia buồn hỏi anh một câu, mẹ hay đứa bé?!”

Hàn Duật lưỡng lự một hồi, quả quyết định giữ mẹ, ngay khi bác sĩ Thẩm vừa đi vào phòng phẫu thuật, hai chân anh không chống được liền ngồi khụy xuống đất khóc không nên lời.

“Con gái, papa xin lỗi con, là ba vô dụng, không cứu được mẹ và con, ba thật sự xin lỗi con.”

Anh liền lấy lại bình tĩnh đi ra ngoài phòng phẫu thuật.

Mỹ Linh: “Con trai à, con dâu sao rồi con? Vẫn ổn đúng không con?”

Anh ngẩng đầu lên nhìn mẹ một cách đau lòng.

“Mẹ… là con bất tài… con… con vô dụng không thể cứu được con gái của con, là con không tốt… huhu… mẹ ơi…”

Mọi người đứng ngoài ai cũng như bị sét đánh vậy, cứng đờ hết cả người, chỉ có một mình Hàn Triết ông lủi thủi đi đến nhà vệ sinh.

Mỹ Linh: “Vậy… vậy vợ con, Tiểu Linh con bé nó có biết không?”

“Không mẹ ơi, bây giờ con phải biết ăn nói sao với cô ấy đây mẹ?”

Anh quỳ dưới chân mẹ mình khóc lóc, dường như chẳng thể chấp nhận được chuyện này. Mẹ anh đỡ anh mà lòng đầy bất lực, nước mắt chực tuôn trào ra.

Ba tiếng sau, Linh Hy được đẩy ra từ phòng phẫu thuật, bên cạnh là một hũ đựng tro của đứa bé xấu số ấy, Thẩm Thu liền đưa cho anh, lúc này trong mắt anh dường như là vô hình.

Hàn Linh bên cạnh lòng đầy bất lực nhận lấy.

Hàn Linh: “Anh à, mau đứng dậy xem chị dâu như thế nào đi, mọi chuyện còn lại để em và ba mẹ lo cho.”

Thu: “Chia buồn cùng gia đình, tôi sẽ cung cấp giấy chứ tử Hàn Linh đi theo chị nhận giấy xác nhận.”

Hàn Linh đi theo Thẩm Thu để lại mẹ với anh trai ở lại đó.