Giáo đường phố Mink;
Dis đưa một chiếc hộp gỗ cho người đàn ông mặc áo khoác đen đang đứng trước mặt.
Người đàn ông mở ra chiếc hộp, nhìn thoáng qua đồng xu được niêm phong ở bên trong khối kính.
"Thưa ngài Quan Thẩm Phán, đây là hàng nhái của “Nguồn gốc tội lỗi” sao?"
"Đúng thế."
"Tôi đã biết, tôi sẽ đem thứ này đến chỗ quản lý của đại khu."
Người đàn ông khép lại nắp hộp, cùng lúc đó dán lên trên một tờ giấy niêm phong với dòng chữ:
Nguồn gốc tội lỗi (mô phỏng);
Không thể tiếp xúc.
"Đúng rồi, liên quan tới việc đại khu ban hành lệnh kiểm soát vào hai tháng trước."
Dis nhìn hắn một cái, đáp lời: "Ta đã đệ trình một bản báo cáo cho lệnh kiểm soát từ một tháng trước."
"Đúng vậy, đại khu đã xem qua, nhưng mà, ngài biết rồi đấy, không thể xem thường việc này được, bên kia thế nào cũng sẽ rất quan tâm, cho nên đã ra lệnh nghiêm cho các đại khu, nhất là đại khu Ruilian, sẽ lại tiến hành một đợt điều tra lớn."
"Nhưng mà trong tay của tôi, ngay cả danh sách điều tra cũng không có, chỉ biết là có một người không rõ lai lịch đã cử hành một “Nghi thức đón thần” ở thành phố Belwin, dù vậy, nhìn phản ứng từ phía đại khu thì tôi có thể đoán được, cấp bậc của “Nghi thức đón thần” này, chắc là sẽ không thấp."
"Ngài Dis, tôi chỉ là người truyền lại chỉ thị từ đại khu mà thôi, nếu việc mà ngài cũng không biết, tôi chắc chắn cũng không hiểu rõ, nhưng mà, vẫn phiền ngài Dis chuẩn bị tiếp một bản báo cáo điều tra."
"Được rồi."
"Ánh sáng của trật tự mãi vĩnh hằng."
Người đàn ông sau khi hành lễ, bước ra khỏi giáo đường cùng chiếc hộp.
Dis đứng tại chỗ, sửa sang đồ đạc nằm trên bàn.
Đi được một nửa, người đàn ông bỗng nhiên ngừng lại, nói:
"À ngài Dis, ngoài ra có một việc khác, là tôi nghe nói."
"Nói."
"Đại tế tự Rasma đã từ Tổng hội đi đến Ruilian, ngài ấy sẽ phụ trách cuộc điều tra lần thứ hai về sự kiện ở thành phố Belvin."
"Tại sao lại nói cho ta về việc này?"
"Bởi vì tôi đã nghe được lời từ Người bảo hộ của đại khu, ngài và vị đại tế tư Rasma này có tình bạn rất thân thiết."
"Sau đó thì sao?"
"Nếu như có thể, ngài ấy hi vọng ngài Dis đây có thể nói tốt vài câu với Đại tế tư Rasma, nếu như sự kiên Belwin vẫn tiếp tục không được giải quyết rõ ràng, không ít đại nhân cuả Đại khu Ruilian đều lo lắng sẽ nhận sự khiển trách từ phía của Tổng hội."
"Ta chỉ là một tên quan thẩm phán, việc của các đại nhân, tốt nhất là do các ngài ấy tự giải quyết."
Dis dọn dẹp đồ vật xong, đi về phía cổng, khi đi đến bên cạnh người đàn ông kia, dừng bước lại:
"Ngươi là Thần Khải?"
"Không, tôi là Thần Phó."
Dis cười: "Ngươi giả bộ rất không giống đấy."
Giáo Hội Trật Tự, xem việc bảo vệ trật tự là nhiệm vụ của mình, mà đã tôn trọng sự tồn tại của trật tự thì cũng rất rõ ràng sự quan trọng của việc duy trì trật tự, cho nên trong nội bộ của Giáo Hội Trật Tự, có một cơ quan cực kỳ quyền lực có trọng trách là chuyên môn giám sát Giáo Hội, được gọi là "Thanh Roi Trật Tự".
Có điểm giống với đội hiến binh của mỗi quốc gia.
Người đàn ông cúi đầu xuống, bày ra tư thế cung kính.
Dis cũng không nói gì thêm, đi ra giáo đường.
Người đàn ông lúc này ngẩng đầu,
Vừa vuốt ve chiếc hộp gỗ trong tay vừa nhỏ giọng nói:
"Thật ra thì đại nhân Dis à, cách ngài giả bộ cũng rất không giống."
...
"Quả thực là một khoảng tiền đặt cọc nhiều đến mức làm người ta khó thở đấy."
Trong phòng khách lầu 1, chú Mason đang cầm hợp đồng cùng với một xấp tiền xếp thật cao ở bên cạnh, vừa xem vừa xuýt xoa.
Nhưng ngay lập tức, trực giác của một người trước đây làm ngành nghề tài chính cảnh báo, làm cho chú Mason suy tư:
"Khoảng tiền cọc một trăm nghìn Rupee, vậy mà không viết chi phiếu, dùng thẳng tiền mặt?"
"Tiền mặt không tốt sao?" thím Mary nói, "Cũng đỡ công chúng ta phải đến ngân hàng kiểm tra là thật hay giả."
"Em yêu à, ngoại trừ một số ít người vì thích xài tiền mặt để thanh toán ra, phần lớn những người còn lại sử dụng tiền mặt để giao dịch đều có một mục đích, đó là tránh né việc truy vấn."
Nói đến đây,
Chú Mason nhìn thoáng qua Karen đang ngồi đối diện,
Hỏi:
"Karen, cháu cảm thấy đối phương ở chỗ này có vấn đề nhỏ nào không?"
Karen lắc đầu;
Chú Mason thở phào một cái,
Nhưng câu nói tiếp theo của Karen lại làm cho chú Mason đờ cả người:
"Không phải chỉ là vấn đề nhỏ, cháu cảm thấy vấn đề rất lớn đấy."
"Rất lớn?" Chú Mason nghi ngờ nói.
"Tang lễ cho nhiều người, còn muốn đặt hẹn thời gian trước, cứ như rằng bọn họ chắc chắc rằng những người trong một nhà kia sẽ cùng nhau chết vậy."
"Việc này, trái lại cũng có thể giải thích." thím Mary thẩm thẩm nói, "Có vài người nhà bởi vì tập quán đặc biệt của gia tộc hoặc là tập quán của tông giáo, khi người thân qua đời sẽ bảo quan thi thể của họ lại, đợi đến lúc cả một thế hệ đều đã ra đi, sẽ làm tang sự chung, mang ý nghĩa là bọn họ có thể cùng nắm tay nhau lên thiên đường hoặc nơi nào đó tương tự."
"A, nếu vậy thì có thể hiểu được, vị khách kia cũng có nói rằng tình cảm trong gia đình rất thắm thiết."
"Thì ra là như thế." Chú Mason cười cười, "Không quan trọng, dù sao cục thuế cũng sẽ không tra được đến nhà chúng ta."