Yêu Thầm

Chương 9

-gì ah? – tôi hỏi khi ngước nhìn lên hai người

-mèo! đằng sau có cái gì kìa… -tôi vừa quay đi thì Thuyên đã cướp hết đồ ăn trên tay của tôi

-ê…. Trả đây… không được lợi dụng thời cơ như vậy chứ… -tôi nói

-ai kêu có đồ ăn mà không cho tụi này ăn chi … - Nhi đáp

- =,= hog cho là lừa tình người ta thế ah? – tôi nói

-chứ gì nửa…. ai kêu tin lời tui chi … đúng là đồ mèo … hehe… - em nói rồi ăn trước mặt tôi… thực thật sự nhìn em lúc đó vừa đáng ghét cũng không kém phần đáng yêu…. Tôi đi qua nhìn em trân trân… hai mắt đấu với em … em cũng đấu cùng với tôi… để xem ai thắng ai thua … đang đấu với nhau bỗng bàn tay của em che hai mắt tôi lại…

-haha.. mèo thua rồi – em la lên

-trời! chơi ăn gian vậy? đang đấu tự nhiên lấy tay che lại kêu thua là sao?

-hihi… tui thích được hog?

Thế là tôi phải chịu thua em thôi…. haiz… đấu không lại mà… nói đúng hơn là vì tôi thích em nên tôi cũng không muốn đấu với em từng chút một làm gì…. Tôi nghĩ đôi cũng nên thắng hoặc thua để chọc tức em chơi ,,,, hoặc để cho em vui em cười… vì thắng được tôi… trong lớp em hay ăn hϊếp lũ bạn… có cái gì ngon hay lạ… là em đi trấn lột tụi nó bằng những cái đánh ngay lưng….. nhưng với tôi thì khác…. Em luông nũng nịu đòi cho bằng được…vì em biết tôi luôn đồng ý và không bao giờ từ chối… có thể nói đó là điểm yếu của tôi… khi thấy con gái làm nũng cái gì đó thì tôi luôn chiều theo ý họ…..

Quay về với thực tại trên tay tôi đang cầm cuốn từ điển 4 năm trước tôi đã đưa cho em… nay em quay lại trả cho tôi…

-Thuyên không còn dùng đến nó nửa… nên giờ trả lai cho mèo! – em nhìn tôi cười

-sao không giữ luôn… lỡ mốt dùng đến thì sao?

-khi nào cần dùng thì Thuyên qua lấy…

-uhm cũng được … - tôi nhìn em cười… lúc đó Thy thấy ánh mắt và nụ cười của tôi …

-ah… cô là bạn thân của tên này ah? Giờ tôi mới hiểu ? – cô ta nói đầy hàm ý

-nè! – tôi lên tiếng

-uhm… tui với caca là bạn thân từ hồi cấp ba cho đến giờ rồi… tính ra cũng 7 năm rồi…

-7 năm … - cô ta giật mình với thời gian dài như vậy

-có gì đâu mà hét vậy? – tôi nói vối Thy

-uhm…. Chỉ là ngạc nhiên thôi… thôi tôi đi lên đây… không làm phiền hai người …. – cô ta lên lầu đi thẳng một mạch

-cô ta lạ quá mèo ui! – thuyên nhìn tôi hỏi

-uhm… mặc kệ cô ta…

-thôi Thuyên về đây… Minh đang ở ngoài chờ …. Bye mèo nha! – em chào tôi bước ra về…tôi đi lên phòng của mình rồi nhìn quân quơ đâu đó rồi Thy mở cửa bước vào…

-công nhận trình độ giấu của anh lâu thật ….. 7 năm ….

-kệ tôi… cô đừng có ý kiến

-tại sao anh không nói cho thuyên biết… hay để tôi đi nói….

-thôi .. nói chi… hai ngày nửa Thuyên đi lấy chồng rồi..với lại tôi cũng nên tập từ từ quên Thuyên đi là vừa…

-wow… anh cũng nhận ra điều đó rồi sao?

-ám chỉ gì đó …. Hả?

-tôi chỉ nói vậy thôi….. ê … ra đường đi dạo đi ở trong đây ngột ngạc quá ….

-uhm ..- tôi đồng ý với cô ta cả hai chúng tôi cùng nhau đi bộ ở khu vực gần nhà…….

-wow…. – cô ta đang thưởng thức những làn gió mát những làn gió đang thổi tung bay phấp phới làn tóc dài của cô ta, tôi cũng cảm thấy có gì đó nó nó nhẹ nhàng hơn mấy bửa trước, nhưng đang thưởng thức làn gió mát nhẹ nhàng thì bỗng dư cô ta…. Liền đẩy tôi vào tường hôn tới tấp vào môi của tôi… thêm lần nửa môi tôi và cô ấy lại chạm vào nhau… tôi cũng không biết đây là lần thứ mấy rồi … tôi không hiểu gì hết ….. chỉ thấy có một đám người đàn ông đang đi ngang qua và nhìn chúng tôi sau đó lắc đầu đi luôn…

-cô làm cái gì mà cứ hun hoài vậy hả? – tôi nổi khùng

-haiz… họ đi rồi.. – cô ta nhìn xung quanh rồi thở mạnh

-họ nào?

-những người đàn ông mặc vest đen mới đi ngang qua đây…..

-họ là ai?

-đệ tử của ba tôi…hình như ba đang tìm kiếm tôi về nhà vậy?

-sao cô không về đi … mà còn trốn còn … còn hôn tôi nửa … trời ơi…

-anh cũng từng hôn nhiều cô thôi… làm gì mà la oi ói thế? – cô ta đang sai lầm khi phán ra câu như vậy?

-đâu ra vậy?

-tôi đoán vậy! – cô ta nói có vẻ tự tin là mình nói đúng sự thật

-tôi chưa bao giờ hôn ai hết…

-sao?- cô ta ngạc nhiên khi lời tôi nói ra – đừng nói là tui là người anh hôn đầu tiên nha….

-uhm … - tôi nhíu mày

-wow….-cô ta lại tiến đến gần tôi-không ngờ nụ hôn đầu tiên của anh bị tôi cướp mất , anh có muốn bị tôi hôn nửa không? – cô ta nói theo quán tính vậy

-không! Đi về thôi!

Lúc đó tại căn nhà của ông chủ tịch Ngô …

-tụi bay đúng là lũ vô dụng… - ông Ngô la lối – có một đứa con gái trong thành phố này mà tìm cũng không ra là sao?

-dạ.. ông chủ bớt giận … - tên được giao trọng trách cuối đầu nhận lỗi – tụi em sẽ cố gắng tìm ra cô Thy ah..

-con với cái … chỉ biết làm khổ cha mẹ của nó mà thôi …..

-tại ông nuông chiều nó quá đó , giờ nó hư ra rồi đấy – vợ ông Ngô lên tiếng bà ta tên là Mỹ…

-bà còn đỗ thừa cho tôi nửa hả? – ông ngô nóng giận

-haiz… tui nói là ông lấy chồng cho nó đi …. Con gái 20 rồi còn nhỏ gì đâu … mà ông không chịu …. Ông nói nó còn nhỏ lắm chưa biết gì hết …. Haiz…. Chả hiểu ông tính cái gì trong đầu.

-đâu phải muốn nó lấy là lấy …. Bà cũng biết nó cứng đầu đến thế nào mà… nó lấy ai có trời mà biết….

-nếu nó chịu lấy một người nào đó … chắc người đó đối với nó cực kì quan trọng ….

-thôi… ngày mai hy vọng tôi sẽ tìm được nó … rồi bắt nó về lấy anh chàng này… anh chàng này rất giỏi trong công ty….. tôi cũng hy vọng …. Sẽ làm thay đổi suy nghĩ trẻ con của nó…

-haiz….. bó tay … thôi tôi đi đây … ông lo việc của công ty đi.. tôi đi gặp mấy bà bạn đây… đúng là con cái rối tung cả lên …

Ở căn nhà của tôi …. Có cuộc cãi nhau chí chóe với Thy…..

-nè-tôi đang ở trong phòng chuẩn bị thay đồ thì vị cô ta tông cửa vào – cô có biết là tôi đang thay đồ hay không? Mà tông cửa vào tự nhiên vậy hả? – tôi bực mình quát

-ah… sao biết được … với lại tôi với anh cũng giống nhau mà , có gì đâu mà phải ngại nhỉ? – cô ta đang cố tình chọc tức tôi…-rồi cô ta bước đến chiếc ghê xoay ngồi quay vòng vòng rồi tay của cô ta rò mó lung tung trên bàn của tôi

-này! – tôi bước đến – đừng đυ.ng tay vào đồ của tôi.. tôi không thích điều đó …-rồi giật lại trên tay cô ta cây viết mà tôi rất quý…

-làm gì giật mạnh vậy?tôi chỉ đυ.ng vào chút thôi mà…..

-cô qua đây có chuyện gì? – tôi hỏi

-nhờ anh tý việc ….

-nhờ gì? – tôi đáp lạnh lùng

-ngày mai anh đưa tôi về nhà được không?

-sao cô không tự đi về đi … còn nhờ tôi ….

-tôi muốn anh chở tôi về nhà….

-rất tiếc đều mong muốn của cô không thành sự thật….

-anh không chở tôi về … tôi sẽ phá nát căn phòng của anh

-cô dám làm hog?

-anh thách tôi ah….. –cô ta đi đến cầm những chiếc gối trên giường của tôi quăn tứ tung

-dừng lại – tôi đi đến chụp tay cô ta – buôn tay tôi ra – cô ta vung vẫy hét lên …. Sau đó tung đòn võ tay tôi nhận ra và cùng đấu với cô ta cô ta đưa tay qua bên này… tôi đỡ qua bên kia…rồi cuối cùng hai bàn tay của cô ta bị tôi bắt chéo nằm gọn trong tay của mình…