-đẹp quá! Mèo ơi! – em nhìn chiếc lắc tay thích thú nụ cười của em làm tôi cũng phải mỉm cười cùng em.
-chúc Thuyên hạnh phúc……- tôi vừa nói thì em ôm cổ tôi và khóc …. – thuyên sao vậy? sao lại khóc đang vui mà…
-mèo là người bạn tốt nhất trên đời mà thuyên có….. mèo đến đám cưới của thuyên đi… thuyên năn nỉ đó…
-mèo xin lỗi mèo không đi được… bửa đó mèo có việc bận rồi…- tôi vẫn không ôm lấy em cứ để cho em ôm lấy mình rồi tôi đẩy em ra lau nước mắt cho em – tự nhiên sao khóc? Nín đi … cứ như là con nít vậy… sắp lấy chồng rồi đó
-lấy chồng cũng có quyền khóc mà… - em bây giờ chỉ có những tiếc nấc khi nói chuyện với tôi
-ngủ đi …. 11h rồi kìa - tôi chỉ tay vào đồng hồ
-uhm….
Chúng tôi nằm xuống nói chuyện một chút thì em là lim dim vào giấc ngủ thật say…. Tôi quay sang nhìn em ngủ…. có lẻ đây là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng tôi được gần em… được ngắm em ngủ… mái tóc đen kia bóng mượt quăn theo một cách tự nhiên của nó… nhìn kì em không đẹp như những người con gái khác mà tôi thấy… nhưng tôi nhớ lúc em cười có chiếc răng khểnh rất dể thương rất đáng yêu ….đôi mắt của em rất sắc sảo nhìn cứ tưởng em là người nước ngoài vậy… nó có hồn và có thể hút cả bạn bất cứ lúc nào… nhưng tôi không bị em hút bởi đôi mắt… tôi bị hút là vì tính cách của em…… làm cho tôi cảm thấy thích… thấy mến… và dần cảm thấy yêu…….. với mọi người có lẽ em không đẹp… nhưng với tôi em có thể được xem là người dể thương nhất mà tôi từng gặp….. những dòng suy nghĩ làm tôi không chợp mắt được…. nhìn em một hồi lâu tôi lấy mền đắp lại cho em ngủ thật ngon… rồi bàn tay của tôi khẽ chạm vào khuôn mặt hồng hào kia…. Tôi cuối xuống từ từ….. thật thật chậm… để có thể hôn lên má em thật nhẹ để không làm đánh thức giấc ngủ của em.. tôi đi xuống lầu pha một ít gì đó uống để giảm bớt đi những thứ đang chạy lung tung trong đầu của tôi
Buổi sáng thức dậy tôi đưa em về nhà thì gặp Minh đang đứng trước cổng nhà em .
-ủa? anh đi đâu vậy? – em thấy minh và cười hỏi
-anh đi đón em ăn sáng….
-hạnh phúc nhỉ? –tôi nói
-hihi.. phải hạnh phúc chứ.. mèo nói thấy tui hạnh phúc tui cảm ơn mèo mà… - em nhí nhảnh đáp lại
-ah…. Caca đi ăn sáng chung luôn đi… dạo này tao bận quá không nói chuyện với mày nhiều..-minh xem tôi là người bạn thân tốt
-thui.. mày chở Thuyên đi ăn đi… giờ này tao phải lên emng ty thử sức rồi….
-tiếc nhỉ? Lâu lâu mới có dịp mà cũng không mời mày đi ăn được..- minh có vẻ tiếc nuối
-thôi mày với Thuyên đi đi …. Tao trể giờ rồi… - tôi nói xong là phóng xe đi ngay vì tôi không chịu được cảnh thấy em và Minh vui cùng nhau… tôi là một kẻ ích kỉ
Vừa đến emng ty đó thì tôi thấy bóng dáng ai quen thuộc …hình như là Thy thì phải em ta đang làm gì ở đây vậy nhỉ? Nhưng đều tôi ngạc nhiên là hôm nay em ta không ăn mặt hỡ như những lần tôi thấy mà ngược lại rất kính đáo cứ như là một con người hoàn toàn mới vậy… em ta từ xa trông thấy tôi…
-caca… - tiếng em ta gọi tôi làm mọi người đưa cái nhìn khác thường về phía tôi
-sao em lại ở đây vậy? – tôi hỏi và nhìn em ta từ trên xuống dưới
-câu này tui phải hỏi anh chứ?- em ta khoanh tay nhìn tôi
-tôi đến thử việc…
-sao? – em ta ngạc nhiên lắm-thử việc ở đây sao? –em tay lấy tay chỉ dưới đất
-uhm….
-nè.. đừng có giỡn nghe chưa? Em không thích giỡn như thế đâu?
-nói thật chứ ai mà giỡn.. nhưng làm việc ở đây đâu có liên quan gì đến em đâu mà em nói…
-anh biết đây là đâu không hả?
-emng ty thui…. – tôi đáp tỉnh queo
-emng ty của ba em đó….
-hả? – tôi như bị cái gì đó làm hốt hoảng-ba … ba… em… là … là… chủ emng ty này… nhưng sao em.. em lại …. Lại…. đứng….đường chứ?
-em giấu ba làm việc đó vậy thui….
-nhưng sao nhiều nghề không chọn đi chọn cái nghề đó….
-tại bạn rủ rê…
-thế còn gì gọi là con gái nửa chứ .. – tôi lắc đầu
-hihi…còn chứ?
-là là…. Sao? – tôi không hiểu gì cả….
-anh vào thử việc đi nhá…. Em đi đây…. – rồi em ta bước đi nhưng bàn tay tôi nắm lại
-khoang đã… em đi đâu….? – sao tôi lại quan tâm người xa lạ đó
-đi shopping…đi ăn… và đứng đường tiếp – em nói vói vẻ tự tin nhưng lúc đó không hiểu sao từ đâu ra các nhà báo ập đến chụp hình nhá đèn liên tục vào tôi và em ta …. Tôi như bị chóa mắt những ánh đèn đó…..chúng cứ liên hồi và liên tục…
-xin bạn cho hỏi? – người phóng viên hỏi tôi –bạn là người tình của Thy con của chủ tịch Ngô hả?-người ta đang hỏi cái quái gì vậy? những câu hỏi tiếp theo – hai người quen nhau bao lâu chưa? –hai người đang cãi nhau ah?
-cái gì vậy? –tôi nhìn Thy không hiểu gì cả- người ta hỏi lảm nhảm cái gì vậy hả? –tôi quạu chưa kip gì hết thì người ta cứ chỉa miro vào tôi hỏi tiếp – nghe nói bạn gái của bạn làm nghề đứng đường ? sao bạn có thể để bạn gái mình làm như vậy? có phải hai người cải nhau rồi sinh ra chuyện như vậy không?
Thy kéo tôi lên xe hơi riêng của emng ty rồi kêu tài xế đi ra khỏi chỗ này ngay……
-hồi nảy là sao vậy? –tôi hỏi trong trạng thái bực mình
-cái lũ nhà báo đó….hôm nay tôi bị ba la cho một trận và bị đuổi ra khỏi nhà vì đi làm cái nghề đứng đường đó…. Bước ra chưa kịp hoàn hồn thì gặp cái lũ nhà báo mọi rợ đó. –em ta có vẻ bức xúc
-những câu hỏi họ hỏi là sao vậy hả?
-haiz… đừng quan tâm bất cứ ai đi chung với tôi mà menly là luôn bị như thế đấy..
-rồi emng việc của tôi làm sao đây? – tôi thất vọng
-anh cứ làm những gì anh làm … tôi không làm gì anh cả…
-em bị đuổi ra khỏi nhà thật ah? Vậy em ở đâu?
-lang thang đâu đó ….
-suốt từ tháng này qua tháng khác hả?
-chắc thế…. Nhưng mà chắc tôi cũng vĩnh biệt không làm nghề này nữa…. tôi thấy chán….
-nhưng đời con gái của em bị…… - ý của tôi thì em ấy hiểu
-hì hì.. chả bị gì hết….
-là sao?
-khách của tôi chỉ những người như anh tôi mới đi thôi…. Toi biết mình làm cái này không bao lâu nên cũng biết chọn đối tượng chứ… những người như anh thì chỉ thích ôm hôn cơ thể rồi không làm gì nửa…. vì thế tôi biết mình không bị mất gì ….. nên không sợ….
-nhưng nếu họ dùng cái gì đó cho vào …… làm đau em thì sao?
-có giao kèo hết rồi…. nên không sợ..
-nhưng lúc tôi gặp em …. Em không giao kèo…
-thường thì về nhà mới giao kèo … luật là thế đó….
-em có thể về nhà tôi ở một thời gian…. Đợi ba em nguôi giận thì em quay về…. em không nên lang thang … vì kẻ xấu giờ nhiều lắm..
-ok
-đồng ý nhanh vậy sao?
-hì hì… biết sao đồng ý nhanh thế không? – tôi nhìn cô ta thắc mắc – vì những lúc trước anh cho tiền em… không làm gì em cả… chỉ ôm mà ngủ thôi…
Thật lạ tôi có thể đồng ý cho một cô gái mà tôi gọi về ngủ chung với tôi,,, bây giờ sống chung nhà với tôi nửa… cũng may là nhà tôi có hai phòng nên cũng đỡ… không ngờ cô ta quần áo nhiều đến như vậy ….
Đúng là con chủ tịch có khác…. Cô ta mặc dù bị đuổi ta khỏi nhà nhưng tài khoảng của cô ta gần như còn rất nhiều tiền.. nhưng tôi nghĩ vài bữa nửa tài khoản cũng bị cha cô ta khóa thôi…. giống như cha cô ta đang dạy cô ta phải biết sống hơn… không được dùng tiền phung phí và muốn làm gì làm…. Nhưng điều đó cũng hơi mạo hiểm nếu cô ta không gặp tôi mà gặp tên nào đó chắc cô ta không được thoải mái giống như hiện tại bây giờ đâu. Tôi quay lại với công ty và bắt đầu cuộc thử sức…. công ty giao cho tôi phải làm sao để có thể thiết kế một gian hàng thật độc đáo vì tối nay công ty sẽ triễn lãm.. làm sao để sản phẩm công ty được nhiều người thu hút phải tò mò đến mà tìm hiểu xem có cái gì bên trong nó…. Công ty cho tối từ giờ cho đến chiều lúc 6h là phải xong vì lúc đó là thời điểm khai mạc cho các sản phẩm… thật sự tôi rất là nhức óc khi phải suy nghĩ và làm việc cật lực ngày hôm nay… quả thật công tôi bỏ ra xứng đáng.. công ty rất hài lòng về cách làm việc của tôi.. công ty hẹn tôi ngày mai sẽ có một thử thách lớn….