-sao em thấy caca có vẻ buồn vậy? – Trâm đứng ở phía sau lưng và lên tiếng
-hì hì … có gì đâu …. Nhìn mưa thì lúc nào cũng buồn mà em… - tôi đang che giấu cảm xúc của mình, nếu Trâm biết được tôi đang nghĩ về Thuyên chắc Trâm buồn lắm ….
-em được biết là …. Nếu tâm trạng mình vui thì cảnh vật sẽ vui, nếu buồn thì cảnh vật sẽ buồn, và cảnh vật hay hiện tượng nào đó được lặp lại sẽ nhớ về những kỉ niệm xưa – câu nói của Trâm làm tôi không trốn tránh được cảm xúc của mình.
-hì hì… em đọc ở đâu vậy hả? – tôi quay lại nói chuyện và cười với Trâm
-hihi… cuộc sống dạy cho em biết điều đó … - trâm mỉm cười – nếu caca có tâm trạng có thể chia sẽ cùng em được mà…. Dù đó là….
-là gì? – tôi nhìn Trâm
-là chuyện của Thuyên và caca năm xưa… - Trâm thật sự đang muốn chia sẽ cùng tôi
-hì hì… sao em có thể chia sẽ được những chuyện như vậy chứ? Với người khác họ không bao giờ chấp nhận đâu
-em khác họ khác! – lúc này Trâm bước đến ôm lấy tôi
-hì hì… cảm ơn em… đã lắng nghe và thấu hiểu caca….
-em yêu caca mà! – Trâm hôn nhẹ lên má của tôi
-uhm… - tôi nhìn trâm mỉm cười
-công việc của caca trên công ty như thế nào rồi? – trâm hỏi
-ngày mai nửa caca hoàn thành xong công việc …. Nộp báo cáo và nhận tiền …. Em có muốn đi chơi hawaii không? – tôi hỏi
-hì hì.. đương nhiên là muốn …
-vậy nếu giữa hawaii và Việt Nam em chọn cái nào?
-caca về Việt Nam sao? – Trâm hỏi tôi như đang biết tôi đang nghĩ gì
-ờ cũng không hẳn…. nếu em về Việt Nam chung với caca em về không? – tôi đang chờ câu trả lời của Trâm …
-caca muốn về thăm thuyên sao? – Trâm nhìn tôi có vẻ buồn
-ờ không hẳn …. Về thăm bạn bè nửa chứ không phải một mình Thuyên … – tôi nhìn trâm cười
-uhm.. nếu vậy em sẽ về cùng caca … - Trâm lúc này không còn nụ cười trên mặt nửa, tôi thấy hình như mình đã đi sai đường rồi
-ah mà thui.. không về nửa … - tôi nắm lấy tay của Trâm
-sao vậy? hồi nảy nói là sẽ về mà – trâm không hiểu sao tôi lại thay đổi ý định
-uh… lúc nảy muốn nhưng giờ thì không muốn nửa…
-caca về em sẽ đi cùng mà…
-hì hì.. thôi! thấy em không vui nên thôi!
-em vui mà… - Trâm cười với tôi
-hì hì… thui… quyết định rồi… không về nửa…. – lúc này tôi chợt nhận ra trâm có vẻ vui vui gì đó trong lòng… và tôi sẽ tự nhắc bản thân mình là cố gắng hạn chế nhắc thuyên trước mặt trâm càng ít càng tốt …
……………………………………………………………………………………………………………………………………………………….
Tại nhà của Quân và Như …..
-ê! Sao nó ra nông nổi như thế này? – Quân hỏi
-haiz…. Chắc là do báo chí đó … - Như thở dài nhìn Thy ngủ trên giường
-cái lũ nhà báo khốn kiếp … - Quân tức – mai kiu đàn em đập chết hết tụi nó
-haiz… thui từ từ đã …dư luận rồi một thời gian sẽ im thôi … - Như nhìn Thy mà cảm thấy thương bạn của mình
- chẳng hiểu nổi có gia đình để làm gì? Rồi ngay cả chỗ tựa vững chắc nhất cũng không có …
-chính vì vậy … tui với bà càng phải ở bên Thy nhiều hơn …. – lúc này cả hai ngồi trên thành giường lấy chăn đắp cho Thy
-uhm biết rồi …. Thôi tối nay tui với bà xuống đất ngủ … cho nó ngủ chỗ êm đi …- Quân nói rồi trải mền và gối xuống đất …..
Trong giấc mơ của Thy ….
-buông tôi ra – một người đàn ông giấu mặt đang tính hãʍ Ꮒϊếp Thy
-haha….. – giọng cười của hắn
-xin hãy tha cho tôi – lúc đó bên người của Thy toát mồ hôi… mắt nhắm quay qua quay lại ….
-tao sẽ làm cho mày thê thảm … haha…..
-thả cô ấy ra – tiếng nói Thy đã từng nghe
-mày là ai? – bóng đen hỏi
-là Jack …. – thế là Jack cho hắn một trận ngục gã ngay tại chỗ … và Jack đến gần bên Thy …..- em không sao chứ….
Vừa dứt câu nói thì Thy chợt tỉnh giấc …. Ngôi dậy nhìn xung quanh… ngạc nhiên rằng sao mình lại ở trong phòng của hai người bạn mình…
-Ngủ dữ hen! – tiếng của Quân
-giờ này mới dậy? biết mấy giờ rùi không? – Như đến ngồi kế Thy
-nhưng sao tao lại ở đây?
-haiz… tụi tao thấy mày xỉu ở ngoài đường đó …. – Quân lắc đầu
-uhm.. – Thy cuối đầu buồn bã
-tụi tao nghĩ tụi tao biết mày đang bị và phải trải qua như thế nào? Thui ở đây đi …. Có tụi tao nè.. – như đến ôm lấy thy, thy chẳng biết nói gì hơn ngoài những dòng nước mắt …. Đang rơi xuống từ gò má ….
-bà cứ lấy đồ của tui với Như mặc … không cần phải đi mua đồ gì đâu …. – Quân nói
-uhm.. hy vọng những ngày tới sẽ tốt hơn ….
-uhm… thui bà Như ở nhà chăm sóc cho bà Thy… tui đến quán bar của tụi mình xem coi có cái gì mới không???
-uhm… đi đi ! – Như nói
Một ngày trôi qua…. Tất cả các nhân vật của chúng ta cũng phải trai qua một ngày như bình thường….
Minh thì nhậu nhẹt be bét, khi ông chủ tịch Ngô biết chuyện đã đuổi việc Minh…. Bây giờ ở nhà chỉ còn một mình Minh duy nhất, vì rảnh rổi nên đã gọi gái về nhà “chơi” cho đỡ tham dục tình….
Thuyên cảm thấy buồn bã …. Và luôn nhớ về tôi…. Nhi thấy Thuyên như vậy cũng chẳng vui vẻ gì …
Còn tôi ở nhà thì lo lắng cho thuyên, không biết chuyện Minh sẽ li dị có thật hay không? Một nửa tôi rất muốn bay về VN ngay lập tức, nhưng cứ nghĩ đến Trâm là bước chân của tôi gần như chùng lại …
Jack gần như mọi việc có vẻ đỡ hơn những ngày khác.... Jack đang có một dự định sẽ bay về VN một chuyến để thăm cô bạn nhỏ tên Thy của chúng ta … Jack thì không hề biết gì về dụ nhà báo đã dập tơi tả danh dự của Thy….
Ở nhà Jack:
-dạo này mẹ thấy con trai có vẻ tỉnh táo hơn rùi đó!
-hì hì … dạ! mẹ ơi! Có thể tuần sau con đi Việt Nam một chuyến!
-ủa? Mẹ nhớ con đâu có quen ai bên đó đâu? – người mẹ thắc mắc, vì cũng khá lâu đứa con trai của mình lại muốn đi xa như vậy
-hì hì… con muốn thay đổi không khí một chút! Con cũng chưa biết đất nước bên đó như thế nào? Nhiều khi đi như thế cũng mang cái gì đó về cho công ty của mình thì sao mẹ?
-hì hì… mẹ nghĩ con đã đi như vậy thì cứ đi chơi, đừng đem công việc vào chuyến đi của mình như vậy, không vui đâu con..
-dạ .. con biết ma mẹ - jack đến ôm mẹ của mình
-uhm… sẵn qua đó kiếm cô nàng Việt Nam về làm dâu cho mẹ đi!
-trời! sao mẹ đề ý tưởng táo bạo vậy? – jack bất ngờ với câu nói của mẹ mình
-hì hì… mẹ là mẹ của con mà… mẹ không hiểu con thì ai hiểu con nửa. – mẹ Jack nghĩ jack đã để ý cô gái nào đó bên Việt Nam
-hi hì… qua đó con sẽ mua quà về cho mẹ.
-cứ đi chơi đi … - mẹ jack cười
………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………….
Buổi họp ở công ty của tôi:
-hôm nay chúng ta có một buổi họp để báo cáo về việc hoàn thành xong dự án. – nhân viên nói
-đây là toàn bộ dự án, tư liệu mà chúng tôi đã hoàn thành xong – chị lady đưa ra cho cả hội đồng cùng xem.
-uhm…. Chúng tôi sẽ xem qua! – mọi người cùng đồng loạt mở ra xem, tất cả mọi người đều hài lòng về những gì chúng tôi đã làm.
-Mọi thứ rất tốt! – người đối tác nói – chúng tôi đã không chọn sai các bạn!
-Xin cám ơn! – chị lady nói
-để cảm ơn công ty và đặc biệt là nhóm đồ họa của công ty … - công ty chúng tôi có một chuyến du lịch hawaii miễn phí dành riêng cho nhóm đồ họa.