Yêu Thầm

Chương 34

-ờơờ.. đi liền - tôi vào toilet- lúc đó bác sỉ đến

-chào cô Trâm! hình như cô khỏe rồi thì phải? sắc mặt tươi rồi

-dạ... em cũng thấy khỏe ở trong người nhìu rồi

-trường hợp cô là hiếm đấy... người ta ít nhất nằm một tuần... còn cô chỉ vài ngày là khỏi... sức đề kháng tốt

-vậy chừng nào em mới xuất viện được bác sỉ..

-uhm.. để kiểm tra lai một lần nửa... nếu tốt thì xuất viện hôm nay ..

-dạ em cảm ơn ..- tôi ở trong tolet nghe hết bước ra chào bác sỉ

-chào bác sỉ..

-chào cậu ... vợ cậu coi vậy mau bình phục lắm... chúc mừng nhé..

-Vợ ... - trâm thắc mắc

-đúng rồi... lúc đưa vào đây... tôi hỏi cậu này là gì của chị ... cậu ta nói là chồng .. - cô y tá nói vậy làm tôi không biết phải nói sao với Trâm

-chị có người chồng như vậy là thích lắm đó ... chăm sóc chị ... rồi hay hỏi thăm chúng tôi bệnh tình của chị liên tục ...

-dạ... - trâm nhìn tôi cười

-thôi chúng tôi phải qua nhưng bênh nhân khác... chào nha..

-chồng caca ...- trâm nói với cái giọng của con nít

-hả? - tôi quay lại

-hihi... - trâm bụm miệng cười

-ò thì ... thì lll luc do ... luc do ...

-tại sao lại tự nhận kì vậy? - trâm cố ý đưa tôi vào đường cùng

-tại rối quá nên caca nói vậy

-rối gì mà khôn quá vậy?

-hi! - em tôi xuất hiện làm tôi thấy khỏe như thoát

-hì hì.. Thanh em đến đung lúc đó ...

-hai người sáng sớm làm gì vui vậy?

-hì hì... ko có gì đau ... hai nguoi ăn sáng gì không de đay đi mua - chưa cho hai người trả lời là tôi đã phắn đi....

- Ủa? - em tôi nó thắc mắc - Hai của em hôm nay làm sao vậy nhỉ? - nó đi ra cửa nhìn tôi rồi quay trở vào

-hì hì... chị mới bắt bẻ tý là trốn rồi...

-ủa? dụ gì da? kể em nghe với - em tôi nó tò mò

-lúc caca đưa chị vào đây có tự nhận mình là chồng của chị ... chị chọc rồi em vào là tìm cớ đi ...

-ghê ghê... hiền vậy vác cái lu chạy vòng vòng...

-hihi..

-nếu mà Hai của em lấy chị thì hay biết mấy? - mặt nó xụ xuống

-sao vậy - trâm hơi bất ngờ khi em tôi có ý kiến vậy

-thì chị ở với gia đình em lâu rồi, chị có tình cảm với Hai của em nửa....- lúc đó Trâm im lặng để nghe tiếp những gì em tối sắp nói ra - em phải thúc giục để Hai lấy chị làm vợ ... chị sẽ là chị dâu của em ... lúc đó ...cả nhà ai cũng vui ...

-e hèm ... - tôi bước vào để cản nó không cho nó nói tiếp

-ủa? đi nhanh vậy? - cái mặt của nó đang muốn chọc tôi đây

-về trể tý nửa không biết em sẽ nói đến cái gì?- tôi nhíu hai lông mày lại

-suốt ngày cứ nhăn nhó - Trâm nói và cười

-tại nó nên đây mới nhăn ... - tôi nhìn thẳng vào nó

-Hai lấy vợ đi ... - nó nói như khẳng định

-hay quá! ở đâu có sẳn cho lấy vậy? - tôi cóc đầu nó

-kìa... - nó nheo mắt ý như nói Trâm ...

-đánh cho chết bây giờ ... - tôi vừa vung tay lên thì nó đã đi đến kế bên Trâm đòi sự trợ giúp

-chị Trâm cứu em ... Hai đánh em kìa ... - nó tơi choàng lấy tay của Trâm

-ê ... sao chơi núp...

-ple ple ... - nó le lưỡi - chị Trâm sẽ bảo hộ cho em ... Hai đừng hòng ăn hϊếp em ...

-uhm.. chị sẽ bảo vệ cho em .. - Trâm nhìn tôi cười ...

-thui được rồi.... từ giờ em có ngưởi bảo hộ rồi đó ...

Giỡn với nhau như vậy là đủ rồi cả ba chúng tôi cùng nhau ăn sáng vui đùa với nhau, tôi và Trâm vô tình cùng gắp đồ ăn cho nhau rồi cả hai nhìn nhau mỉm cười, em tôi nó la làng vì sao không ai gắp cho nó hết, tôi và Trâm phải gắp cho nó thui ... nếu không nó sẽ làm ầm lên mất .... Bác sĩ vào đưa mẫu kiểm tra, mọi thứ đều tốt , Trâm có thể xuất viện ...

-wow tối nay có tiệc ăn mừng rồi ....

-lo mà dọn đồ cho chị Trâm kìa ... - tôi sai nó

-hai dọn phụ em ... - nó la lối

-không! - tôi trừng mắt trả lời nó

-nhất định vậy chứ gì? - nó đang sắp bày mưu

-uhm... nhất định ... - tôi kɧıêυ ҡɧí©ɧ nó

-chị Trâm ơi phụ em với ... nặng quá ...

-uhm.. hihi...

-thui Trâm để caca sách cho ... mới hết bệnh mà... - tôi đến lấy đồ từ tay của Trâm

-ủa ua? sao hồi nảy có người nói không phụ mà...

-không phụ em thui... chứ đâu phải không phụ chị Trâm ...

-Hai! - nó ấm ức khi bị tôi nói như thế .....

Rồi cả ba chúng tôi cũng nhanh chóng xuất viện, và về nhà an toàn. Trong khi đó ở sân bay bên Úc người của công Ty Jack ra đón Minh, Thy, Quân và Như ....

Vừa bước xuống sân bay thì có người đến ngay Minh và hỏi

-anh có phải là người bên của ông chủ tịch Ngô không? Anh tên là Võ Hoàng Minh?

-uhm... tôi đây.

-rất hân hạnh khi ngài đã đặt chân đến đất nước chúng tôi. - người nhân viên bắt tay

-hân hạnh. - Minh cũng đưa tay bắt lại theo phép lịch sự

-chòi chòi .... - Quân la lên - rộng quá đẹp quá ... toàn xe hơi không?

-uhm... đúng là nước ngoài đẹp lạ ha - Như nói theo

-Ở đây sang trọng quá. _ thy cũng đồng tình

-ah... xin hỏi những người đi theo đây là... - anh nhân viên thắc mắc

-àh... họ là con cháu của ông Ngô , đi theo để du lịch ...

-àh... thì ra là vậy.. mời mọi người lên xe về khách sạn ... chúng tôi đã đặt phòng.

Thế là họ theo chân của người nhân viên về khách sạn loại thượng hạng nhất do Jack quy định.

-đây là chìa khóa 4 phòng cho 4 người ah?

-thui thui... - Quân có vẻ phản đối

-bà sao vậy bà? bà nhoi từ lúc lên máy bay đến giờ mà chưa hết nhoi hả? - Thy nói mà khoanh tay

-không ở một mình đâu... tui sợ ma ... - Quân nói mà mặc bí xị

-hahaha...... - Như cười lớn

-gì vậy? - Thy bịt miệng của Như - người ta nhìn kìa chả ý tứ gì hết

-qua ngủ chung với tui nè bà quân.

-vậy phiền anh cho chúng tôi gởi lại một chìa khóa .. - Thy đưa chìa khóa lại cho nhân viên

-mọi người cứ nghỉ ngơi hen... hai ngày nửa sẽ có người lại dẫn mọi người đến công ty ...

Rồi ai nấy cũng về phòng của mình Quân và Như ở chung một phòng vì Quân sợ ma lý do rất là đơn giản, Thy một phòng và Minh một phòng vừa vào đến phòng Thy liền gọi về nhà để cho ba mẹ yên tâm, còn Minh thì gọi về cho Thuyên ..

-Alo! - giọng của Thuyên từ đầu dây bên kia

-anh nè.

-anh qua đó ùi hả? anh đang ở đâu? - Thuyên luôn lo lắng cho Minh từng chút

-hì hì... anh đang ở khách sạn ,em ở nhà sao rồi? có buồn không?

-hihi.. buồn chứ vì không có anh nè. mà không sao đâu Nhi qua ở chung với em nên không sao hết...

-uhm... anh nhớ vợ anh lắm ...

-thui anh mới qua bên đó anh nghỉ ngơi đi nghen....

-uhm... bye em...

Rồi cả hai bên cúp máy lúc đó Nhi nói chuyện với Thuyên...

-ủa? chồng mày gọi điện hả?

-uhm... anh ấy qua Úc òi...

-chồng mày giỏi thật ...

-hihi... thui ăn đi đồ ăn ngụi hết ... - nhưng vừa đưa miếng cá vào miệng thì Thuyên đã buồn nôn chạy vào nhà tắm

-ê sao vậy? - Nhi lo lắng - chạy vào xem Thuyên sao?

-thấy buồn nôn quá... nghe mùi cá chịu không được ...

-có khi nào mày có thai không? - Nhi đoán

-có thai hả?