Tiền Dương phát hiện hình như điều dưỡng viên không từ chối những hành vi quá trớn của hắn, tất nhiên là cũng có trường hợp làm đối phương trở tay không kịp, ví dụ như lúc nói muốn nhờ đối phương giải quyết nhu cầu sinh lý giúp mình, hắn biết là chắc chắn đối phương vừa đỏ mặt vừa xấu hổ.
Nhưng bình thường hắn cũng chỉ nóng lòng muốn ăn đậu hũ một chút, sẽ nhân lúc đối phương dìu mình xuống giường mà đan mười ngón tay vào nhau, lúc đối phương mát xa tay chân giúp mình sẽ cố ý chạm vào lòng bàn tay đối phương, lúc dùng thiết bị luyện tập sẽ nhân cơ hội ôm lấy eo đối phương.
Những hành động này đều không bị từ chối, chỉ có điều vùng cấm của đối phương là khuôn mặt, có lần hắn chẳng qua chỉ muốn chạm một chút vào mặt của cậu thôi nhưng đối phương lại căng thẳng tránh đi.
Ngày qua ngày ở chung như vậy, Tiền Dương càng dần càng tò mò diện mạo của đối phương, dù sao thì giọng nói của cậu yếu ớt động lòng người như vậy, động tác của cậu dịu dàng cẩn thận như vậy, lại vô cùng kiên nhẫn với hắn, hơn nữa nấu ăn cũng hoàn toàn hợp khẩu vị của hắn, trên người luôn mang theo hương thơm nhẹ giống như toàn bộ đều là món ăn mà hắn yêu thích vậy.
Tiền Dương muốn dùng ngón tay miêu tả khuôn mặt của đối phương, có lẽ trước đây mình từng gặp cậu ấy rồi nhỉ?
Nếu là người đẹp thì hắn gặp qua rồi chắc chắn sẽ không quên, không chừng còn có thể giúp hắn nhớ lại được.
Tiền Dương chưa bao giờ hi vọng mình có thể nhìn thấy ánh sáng giống như bây giờ.
“Thật muốn gặp mặt cậu.”
Điều dưỡng viên của hắn càng nói càng nhỏ, cho dù là dựa sát cũng chỉ có thể nghe được vài chữ ngắt quãng: “Anh… anh không muốn đâu.”
“Có thể cho tôi chạm vào mặt của cậu không? Cậu đang sợ hãi gì vậy?”
Đối phương biết Tiền Dương là kiểu người không đạt được sẽ càng muốn hơn, thời thời khắc khắc nhớ thương đến mức trong lòng ngứa ngáy.
Tiền Dương nghe thấy điều dưỡng viên của hắn thở dài một hơi, bất đắc dĩ cầm lấy tay của mình bao phủ lên mu bàn tay Tiền Dương, chậm rãi dán lên mặt mình. Da thịt tinh tế, xúc cảm mát lạnh bóng loáng, trên khuôn mặt không có chút khuyết điểm nào.
Tiền Dương biết sở thích của bản thân sẽ không thay đổi, hắn vẫn thích người da trắng dung mạo xinh đẹp như trước.
Mất đi thị giác, thế giới của Tiền Dương là một mảnh tăm tối, nhưng hắn đã không còn cảm thấy bất an như lúc mới tỉnh nữa, bởi vì bên cạnh có một điều dưỡng viên hết lòng hết dạ chăm sóc mình, bảo vệ mình.