Khóe miệng Hòa Vi khẽ mím, không nói chuyện.
Tống Huỳnh giơ hai ngón tay, “Hai tấm, chỉ hai tấm!”
Năm nay cô mới bắt đầu chụp hình nhân vật, không nhận được mấy lần hợp tác, Hòa Vi là nữ minh tinh mà cô cảm thấy thích hợp nhất với ống kính.
Gương mặt này giống như là sinh ra vì màn ảnh, mỗi một lần hướng vào ống kính đều dị thường sinh động, cùng những gương mặt hiện tại đang được ưa chuộng hoàn toàn không giống nhau.
Hòa Vi thiên về hướng cổ điển, sau khi trang điểm lên thì đặc biệt cao cấp.
Ngón tay Tống Huỳnh vuốt ve cạnh camera, đây là thiên kim đại tiểu thư, trong quá trình chờ đợi đáp án khó có khi khẩn trương mà co quắp lên.
Vài giây sau, Hòa Vi còn chưa nói gì, nhưng thật ra Yến Hoài nhẹ nhíu mày, “Không được——”
Khóe miệng Tống Huỳnh co quắp, biểu tình trên mặt lập tức liền ủ rũ.
Vừa rồi Hòa Vi vẫn luôn tìm điểm giống nhau ở trên mặt Tống Huỳnh và Yến Hoài, cho nên có chút thất thần, thẳng đến khi Yến Hoài nói những lời này, cô mới phản ứng lại, vội vàng ngắt lời anh, “Không sao, có thể chụp.”
Yến Hoài nghiêng đầu nhìn cô.
Da Hòa Vi rất trắng, chắc hẳn vừa rồi bị Tống Huỳnh đột nhiên tiến vào chụp ảnh dọa đến rồi, cho dù có lớp trang điểm che dấu, mặt cô vẫn trắng có chút không bình thường.
Cả người cô, chỉ có tai là hồng.
Đáy mắt Yến Hoài càng ngày càng trầm.
Rất muốn hôn cô.
Hôn sườn mặt cùng vành tai, sau đó xuống phía dưới, qua xương quai xanh xinh đẹp cùng vòng eo mảnh khảnh, xuống chút nữa ——
Muốn hôn mọi chỗ da thịt trên người cô.
Yến Hoài khát vọng được ở bên cạnh Hòa Vi, có chút giống như khi anh còn nhỏ cùng mẹ sống ở nhà họ Tống, chờ đợi Yến Như Cảnh mỗi năm thăm anh một lần.
Không, so với trước kia càng muốn hơn.
Nhưng hiện tại Tống Huỳnh đang ở bên cạnh, hơn nữa anh đã đáp ứng Hòa Vi sẽ không ép buộc cô.
Cho nên anh chỉ có thể chịu đựng.
Yến Hoài thu hồi tầm mắt từ mắt cá chân trắng nõn lộ ra phía dưới làn váy của Hòa Vi, cười nhẹ nhàng một chút.
Không vội.
Du͙© vọиɠ chồng chất lên, sẽ có lúc để phát tiết, Hòa Vi chịu nổi là được.
-
Lần này Hòa Vi chụp không đến mười phút, Yến Hoài nhận điện thoại liền ra ngoài trước.
Tống Huỳnh không cùng anh đi ra ngoài, cầm camera ở bên cạnh Kevin xoay nửa ngày, tiếng “Răng rắc” hết đợt này đến đợt khác.
Chủ đề chụp lần này là tình cảm dịu dàng như nước, bối cảnh hậu kỳ sử dụng cũng là biển rộng, nam nữ chính nhắm mắt chiếm đa số, những cảnh thân mật thật ra không nhiều.
Duy nhất có một cảnh, là hai người cách một tầng pha lê hôn môi.
Mắt đối mắt, mũi đối mũi.
Tuy rằng môi hai người không có sự tiếp xúc, nhưng chỉ cách một tầng pha lê trong suốt, cũng không quá khác so với hôn môi thật.
Thời điểm Yến Hoài nghe xong điện thoại trở về, nhìn thấy một màn này.
Hình ảnh quá đẹp, Tống Huỳnh kích động thiếu chút nữa nhảy dựng lên, đối với hai người bọn họ đổi các loại góc độ mà chụp một hồi lâu, mãi đến khi mệt mỏi, mới cầm camera về chỗ ngồi nghỉ ngơi.
Bên cạnh tầm mắt Yến Hoài còn dừng ở trên người hai người kia, mày nhăn càng chặt.
Tống Huỳnh giơ tay gõ gõ lên bàn, “Anh, anh không tính tiêu diệt Tô Mộc, sau đó chính mình đến sao?”
Yến Hoài khóe miệng khẽ mím.
Tống Huỳnh đến gần một chút, hạ giọng hỏi: “Có phải anh đặc biệt thích Hòa Vi hay không?”
Chụp nửa ngày, tốt xấu cô cũng đã biết nữ chính tên Hòa Vi.
Yến Hoài lấy ra một điếu thuốc từ hộp thuốc, đầu ngón tay nhẹ nhàng chuyển động, “Rất rõ ràng?”
Tống Huỳnh cười tủm tỉm.
Cô quay đầu nhìn hai người đang tay trong tay trên mặt đất, “Em cảm thấy ánh mắt khi anh nhìn cô ấy, như là lập tức liền muốn… Ừ… anh tự hiểu.”
Yến Hoài không nói lời nào.
Anh cho rằng chính mình đã đủ thu liễm.
Trách không được lúc đầu Hòa Vi sợ anh như vậy.
Yến Hoài khẽ nâng mi mắt, cầm thuốc lá cùng bật lửa đứng dậy, “Anh còn có việc, tự em trở về trước đi.”
-
Trước một ngày chụp ảnh hết nằm đến nhảy, lại đứng trên thang dắt tay nhau, thể chất cơ thể của Hòa Vi không được tốt, ban đêm sau khi tắm xong, một chút sức lực cũng không có, vừa ngả đầu liền ngủ.
Sáng sớm hôm sau, cô vẫn như cũ cảm thấy eo đau lưng đau.
Hòa Vi nằm trên giường không muốn động đậy, trợn tròn mắt vài giây nhìn chằm chằm trần nhà, nhìn chằm chằm nhìn chằm chằm, đột nhiên cô nhớ tới Tống Huỳnh, vì thế hỏi thăm hệ thống vài câu: “Chuyện Tống Huỳnh là như thế nào?”
Hệ thống không phân rõ mặt người cùng công năng, cho nên chỉ khi biết họ tên nhân vật mới có thể cung cấp thông tin.
Hệ thống rất nhanh chóng trả lời: “Tống Huỳnh là em gái cùng mẹ khác cha của Yến Hoài, sau khi mẹ Yến Hoài đẻ anh ta liền gả vào nhà họ Tống, ba năm sau sinh ra Tống Huỳnh.”
Hòa Vi gật đầu, tỏ vẻ mình đã biết.
Sau khi sự tình Mộc Sanh lên men, ngay cả phim trường cũng không thể đi, 《 Hoàng Nữ Thiên Thành 》 thiếu nữ chính, sự tình rách nát một đống, chỉ có thể tạm thời quay xong hai ngày.