Màn hình điện thoại của Yến Hoài đặt ở trên bàn sáng lên.
Hòa Vi gửi câu nói kia vẫn còn nguyên ở phía trên.
Mới vừa tỉnh ngủ ——
Khóe miệng Yến Hoài khẽ cong, cách một cái bàn, cũng trả lời cô một tin: 【 Đang ăn. 】
Hòa Khẩu: 【 Ăn một mình sao? 】
Y: 【 Không phải. 】
Hòa Khẩu: 【 Ăn cùng người khác sao? Nam hay nữ nha? 】
Y: 【 Nữ. 】
Hòa Khẩu: 【 Cô ấy xinh đẹp lắm à? 】
Y: 【 Ừ 】
Khóe miệng Hòa Vi khẽ bĩu, đối phương càng lạnh nhạt, tâm tư đùa dai trong cô lại càng ngo ngoe rục rịch.
Không làm được gì người trước mắt này, chẳng lẽ cô còn không thể đùa giỡn một chút với người yêu trên danh nghĩa này sao?
Vì thế nửa phút sau, Hòa Vi lại từ trên mạng tìm được ảnh của mỹ nữ gửi qua: 【 Đẹp hơn tôi sao? 】
Cô còn nhớ rõ tấm ảnh lần trước, ngực rất lớn, hẳn là 36D, không lộ mặt.
Lần này vẫn như cũ không có lộ mặt, nhưng thắng ở ngực rất lớn, tựa như sắp làm quần áo nứt ra, cổ áo lộ một khe rãnh như vực sâu.
Tuy rằng Hòa Vi cảm thấy lớn quá mức, nhưng đàn ông lại không thấy vậy, nửa thân dưới của bọn họ đều là động vật, thích nhất loại phụ nữ ngực khủng này.
Hòa Vi vừa gửi xong, khóe miệng mới vừa khẽ cong, bên kia liền nhắn trả lời: 【 Ừ. 】
Chậc.
Người đàn ông này có thể nói chuyện hay không.
Nào có ai lại nói người phụ nữ khác đẹp hơn bạn gái mình?
Đối tượng yêu qua mạng này cũng là người có tôn nghiêm, Hòa Vi không phục mà tiếp tục gõ một câu: 【 Có ngực lớn hơn tôi sao? 】
Phía đối diện,Yến Hoài giương mắt, tầm mắt xẹt qua khóe môi kiều diễm, sau đó di chuyển xuống dưới, dừng ở phía dưới xương quai xanh của cô.
Hiện tại đã qua nửa mùa xuân, nhiệt độ không khí bên ngoài không thấp, cơ hồ ổn định ở mức mười độ trở lên.
Cho nên hôm nay Hòa Vi cũng không mặc nhiều, chỉ mặc một chiếc áo màu trắng ngắn, cổ áo không cao, vừa vặn ở phía dưới xương quai xanh.
Yến Hoài chú ý tớ phía trên xương quai xanh là một chiếc dây chuyền màu bạc, hình dáng tinh xảo, giá cả hẳn là không thấp.
Không cần đoán anh cũng biết là Yến Thần mua cho cô.
Yến Thần tuy phong lưu, không được tính là một bạn trai đủ tư cách, nhưng lại được phụ nữ yêu thích, đó chính là vì mặc kệ anh ta cùng người nào ở bên nhau, đều sẽ không bạc đãi cô ấy.
Đương nhiên Hòa Vi cũng bao gồm ở trong số đó.
Đôi mắt Yến Hoài híp lại, tầm mắt tiếp tục di chuyển, chỉ dừng tạm tại đỉnh ngực Hòa Vi nửa giây, sau đó liền dời mắt.
Hòa Vi hoàn toàn không chú ý tới, cô chỉ biết là đã qua một phút đồng hồ, bên kia còn chưa có nhắn tin trả lời.
Cô không nhịn được lại nhắn một tin: 【 Sao không nói lời nào? 】
Cô không tin còn có người có ngực lớn hơn bức ảnh này!
Quả nhiên, không quá vài giây, người nọ trả lời: 【 Không bằng. 】
Khóe miệng Hòa Vi nhịn không được mà cong lên, 【 Tôi biết ngay mà. 】
Yến Hoài: “…”
Con mèo nhỏ ngốc nghếch.
Hòa Vi vốn dĩ cho rằng có Yến Hoài ngồi ở đối diện, mình hẳn là không ăn uống được nhiều.
Nhưng mà bữa cơm này, ngoài ý muốn cô ăn uống rất ngon miệng, ước chừng ăn được hai chén cơm, cả một bàn đồ ăn mỗi món cô đều gắp mấy đũa.
Bởi vì có hẹn cùng Phỉ Lệ châu báu vào lúc hai rưỡi, cho nên vừa ăn xong Hòa Vi liền rời khỏi.
Hậu quả của việc ăn quá nhiều chính là, thẳng đến khi cô ngồi trên xe taxi, cô không ngừng nấc cục.
Hòa Vi dùng sức điều hòa hô hấp, thật vất vả mới khống chế được chút, lúc này mới nhớ tới lấy di động ra lên Weibo.
Đầu đề bị cô quét qua một lần, không hề có trận phong ba lúc rạng sáng của cô và Mộc Sanh, một mảnh hài hòa.
Cũng không biết có phải do ăn quá nhiều hay không, trong lòng Hòa Vi cảm thấy có chút bất ổn, giống như là không khí bình yên trước cơn bão.
Cô nhắm mắt, vừa mới thở dài một hơi tiếng nấc cục liền từ trong miệng phát ra.
Phía trước tài xế nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng thật sự không nhịn được “Phốc” một tiếng.
Hòa Vi: “…”
Cười cái gì mà cười, chẳng lẽ chưa thấy người nấc bao giờ sao?
-
Buổi chiều Yến Hoài phải dự ba cuộc họp.
Sau khi tiễn Hòa Vi ra ngoài, anh không lập tức trở về công ty, mà điện thoại cho Trình Diễm nói về tình hình giao dịch chiếc đĩa ngày hôm nay.
Sau đó Yến Hoài lại gọi điện cho giám đốc bộ phận quan hệ xã hội của công ty.
Giám đốc là người đàn ông hơn ba mươi tuổi, vốn đang buồn ngủ, vừa nhìn thấy tên hiển thị trên màn hình nháy mắt liền tỉnh táo không ít, anh ta không nhịn được cất giọng cao lên vài phần, “Yến tổng.”
“Trên tay anh có bao nhiêu tài liệu đen của Mộc Sanh và Tống Chân Chân?”
Cả hai đều là những bông hoa đang nổi của Yến thị, quan hệ cá nhân không tồi, có tiềm lực để phát triển, giám đốc “Ai” một tiếng, “Yến tổng yên tâm, tài liệu đen của mấy người đấy tôi đều ép xuống dưới, khẳng định sẽ không ảnh hưởng đến sự phát triển về sau…”