App Khách Sạn Mèo

Chương 24

Hạ An An nhìn con mèo quất ở đằng xa, rồi nhìn hộp giày trước mặt.

Cô nhóc đứng dậy quay về phòng, tiếp tục lục tung các đồ trong nhà để tìm thêm những vật liệu có thể sử dụng để xây khách sạn.

Thực ra khi mới từ Giang Thành chuyển đến, An An nhớ rõ trong nhà có rất nhiều hộp, chỉ là thời gian này, mẹ cô nhóc dọn dẹp phòng nên hầu hết hộp đều đã bị dọn đi.

Hạ An An tìm một một lượt vẫn không thấy gì, lần thứ hai lại mở hết tất cả các ngăn kéo tủ trong nhà ra kiếm nhưng vẫn không tìm được cái hộp nào to hơn hộp đựng giày.

Cô nhóc mệt mỏi ngồi thẫn thờ ở sân trước.

Không có hộp thì không thể dựng một căn nhà nhỏ, mà không có căn nhà nhỏ thì không có mèo vào khách sạn của cô nhóc ở, không có đồng vàng cũng không thể mua thức ăn cho mèo…

Lúc này, xe tải của một công ty chuyển nhà đi ngang qua cửa nhà cô nhóc. Bình thường trong khu này không có ô tô, xe đều đỗ dưới hầm để xe, khi chiếc xe này đi qua, Hạ An An liền để ý tới hàng hóa trên xe.

Trên xe có rất nhiều hộp, còn có một chiếc chiếc thùng carton to nhất đựng tủ lạnh.

Những chiếc hộp này rất phù hợp với yêu cầu của hệ thống, lớn hơn nhiều so với con mèo quất.

Hạ An An trước giờ chưa từng có thói quen ra ngoài một mình, nhưng lần trước mẹ cô nhóc nói có thể đeo đồng hồ đi lại trong tiểu khu, cô nhóc bắt đầu đeo nó mỗi ngày nhưng chưa bao giờ thử đi ra ngoài.

Lúc này, Hạ An An nhìn theo chiếc xe tải, mãi cho đến khi nó khuất dạng sau bức tường, cô nhóc dỏng tai lên nghe, chiếc xe đó chưa đi được bao xa đã dừng lại.

Hạ An An đứng ở ngoài sân lưỡng lự một lúc rồi mở cửa bước ra ngoài.

Thực ra mọi hành động của An An đều đều lọt vào mắt Hạ Thi Kết, cô ấy cũng biết chuyện con gái ở nhà tìm thùng carton, có mấy cô ấy lần định hỏi nhưng cuối cùng lại nhịn xuống, lần trước bác sĩ Đỗ nói rất đúng, nên để An An tự mình đối mặt với vấn đề, lúc cô nhóc thật sự không thể giải quyết được vấn đề, chủ động cần sự giúp đỡ thì cô ấy hãy giúp.

Hạ Thi Kết quan sát hành động của con gái mình một lúc mới phát hiện lần đầu tiên cô nhóc chủ động bước ra khỏi nhà, cô ấy cảm thấy khá bất ngờ và vui mừng.

Cô ấy kìm nén sự phấn khích của mình, mở app theo dõi trên điện thoại theo dõi hướng đi của của con gái để tránh xảy ra chuyện nguy hiểm gì.

Cô ấy phát hiện sau khi Hạ An An ra ngoài thì đi về hướng khu biệt thự.

Khu biệt thự của khu chung cư Hạnh Phúc nằm ngay cạnh ngôi nhà của Hạ Thi Kết ở, chỉ có tường vây ngăn cách khu biệt thự với khu bình thường, ban đêm cổng sắt sẽ khóa, ban ngày cổng hai khu đều mở.

Hạ Thi Kết không ngờ lần đầu tiên Hạ An An chủ động ra khỏi nhà lại đi tới khu biệt thự mà cô chưa bao giờ tới.

Cô ấy nhìn chấm đỏ nhỏ đang di chuyển trên phần mềm giám sát, không khỏi lo lắng cho sự an toàn của con gái mình.

Hạ Thi Kết rối rắm không biết có nên ra ngoài đi theo cô nhóc xem thế nào thì chấm đỏ nhấp nháy kia đã dừng lại.

Lúc này Quý Hựu Vũ vừa mới chuyển tới nhà mới, đang gọi video với người đại diện của mình.

"Em nói này, em thấy ở đây cũng khá tốt, vị trí ở đây mặc dù không thuận tiện lắm nhưng rất yên tĩnh, mấy fans hâm mộ cuồng nhiệt của em không tìm được nơi này đâu. Quan trọng là ở đây có mèo! Vừa nãy em nhìn thấy một con mèo trắng tinh, toàn thân trắng như tuyết, một mắt màu vàng, một mắt màu xanh lá cây. À không phải, một mắt màu xanh lá cây, một mắt màu xanh lam chứ." Quý Hựu Vũ nói liến thoắng không ngừng.

"Được rồi, không dễ gì mới có ngày nghỉ, tốt nhất em nên chăm sóc cái tay của mình cho tốt, khoảng thời gian này viêm gân tay của em phát tác nặng nên tạm thời ngừng tập piano đi. Mới chuyển tới nhà mới mà làm phiền người dân xung quanh cũng không tốt đâu." Đầu dây bên kia dặn dò.

Quý Hựu Vũ bĩu môi: "Làm phiền người dân? Em luyện đàn không khác gì buổi hòa nhạc trực tiếp đâu nhé! Được rồi được rồi chị đừng lo lắng nữa, em không luyện đàn, em làm việc khác được chưa."

Người đại diện Phan Tư Vũ thấy nhức đầu, không biết cái tên Quý Hựu Vũ lại làm cái trò gì đây không biết nữa.

Người được mệnh danh là tiểu thịt tươi nổi tiếng trong giới cổ điển, hoàng tử piano mê hoặc hàng ngàn cô gái này, trong mắt cô là một người ngớ ngẩn vui tính với cái bộ não lúc nào cũng trong trạng thái loading.

Để tránh anh bạn này vô tình phá hủy hình tượng của mình trong thời gian nghỉ ngơi dưỡng sức, xuống dốc trong giai đoạn phát triển sự nghiệp quan trọng, cô đã đặc biệt tìm một tiểu khu yên tĩnh vắng vẻ để Quý Hựu Vũ tới đó.

"Em đừng làm gì nữa, chăm sóc sức khỏe cho tốt đi, không phải lúc trước em toàn than mấy năm nay không có thời gian nghỉ ngơi à? Bây giờ em có thời gian để nghỉ ngơi rồi đấy." Phan Tư Vũ nói tiếp: "Mèo hoang rất bẩn, nếu em muốn nuôi mèo thì để mấy nữa chị tìm cho một con."

"Không nuôi đâu, mèo mua thì có ý nghĩa gì chứ? Dưa hái xanh không ngọt! Em phải dựa vào sức hấp dẫn của mình đi chinh phục... Ơ, cái thùng catton em vừa để bên ngoài đâu rồi nhỉ? Chị thấy cái khu chung cư này đúng là không tệ mà, ban quản lý còn giúp thu dọn rác nữa."