Vừa dứt lời Thương Triệu ôm thắt lưng của cô bắt đầu ra vô. Côn ŧᏂịŧ to lớn của cậu ấy ngày càng trơn trượt tùy hứng ra vào, sức lực cũng dần dần lớn hơn tiến thẳng vào trong, chạm đến nơi mẫn cảm của Trì Sương khiến cô kêu lên một tiếng.
Hai người bắt đầu hòa nhịp cùng tiến vào tiên cảnh. Thương Triệu hơi cúi xuống để đưa vào thật sâu, động tác cứ theo cậu ấy ra vào. Cậu ấy nghĩ, cả hai đều là lần đầu làm chuyện này, nếu không dùng chút kỹ thuật thì không thể cùng nhau thăng hoa.
Quả thật, kỹ thuật của Thương Triệu không thể phủ nhận. Chỉ trong chốc lát mà Trì Sương đã đầy mồ hôi, kɧoáı ©ảʍ ở dưới thân cứ dâng lên cuồn cuộn làm cho cô không kịp trở tay. Hay tay của cô không biết làm sao, lúc thì nắm chặt ga giường, lúc thì ôm thắt lưng của cậu ấy cùng cậu ấy ra ra vào vào nơi tiểu huyệt. Đầu ngón tay trắng nõn vô tình vuốt ve vết sẹo trước ngực đối phương.
Thương Triệu cảm giác như có kiến bò qua, một trận tên dại dân lên từ đốt sống lưng đến đỉnh đầu.
Tiếng rêи ɾỉ đầy kiều mị của cô đã lọt vào tai Thương Triệu lại như một khúc ngâm nga mượt mà. Cậu ấy cúi đầu nhìn người con gái đang mềm nhũn dưới thân mình như cành hồng kiều diễm, mà ướŧ áŧ.
Đôi mắt mơ màng, giữa hai hàng lông mày nhíu lại, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch nhuốm màu hồng nhuận tựa như giọt sương đọng lại trên cánh hoa. Thương Triệu cúi đầu một lần nữa ngậm mυ'ŧ đôi môi của cô.
Cậu ấy rất hiếm khi hôn bạn giường. Nhưng khi nhìn Trì Sương, trên trán toát mồ hôi, vùng cổ mịn màng, vòng eo thon gọn, đôi chân dài làm cho cậu ấy không thể chỉ muốn hôn cô, hơn nữa còn muốn hôn khắp cơ thể của cô.
Trì Sương thuận theo đối phương mà cao trào hai lần, trong tiểu huyệt vừa ướt vừa nóng kia, côn ŧᏂịŧ cùng tiểu huyệt hai người ma sát vào nhau mang theo âm thanh da^ʍ mỹ, càng làm cho người ta phát hờn.
Động tác của Thương Triệu vẫn thuần thục, cậu ấy thay đổi tư thế nửa quỳ nửa ngồi của mình, đôi chân thon dài mềm mại đặt trên đùi cậu ấy như đặt trên tảng đá. Hai tay cậu ấy lần mò trên cơ thể cô yêu thích không thể rời.
Cậu ấy rất thích tư thế này, từ góc nhìn có thể đem nơi chứa đầy du͙© vọиɠ và cả khuôn mặt hấp dẫn lòng người của cô, tất cả nhét vào đáy mắt.
“Ưm…” Trì Sương lại một lần nữa bị cậu ấy đưa lêи đỉиɦ cao của du͙© vọиɠ, nắm chặt ga giường, cơ thể căng cứng. Thương Triệu dừng động tác, cảm nhận sự cao trào của cô. Tiểu huyệt càng siết chặt, du͙© vọиɠ của cậu ấy cũng theo đó dâng trào mạnh mẽ hơn, linh hồn cậu ấy như bị hút đi.
Đúng lúc này điện thoại của Trì Sương nằm trên đầu tủ không ngừng vang lên.
Thương Triệu thở dốc, đưa tay giúp cô cầm lấy điện thoại, lơ đãng liếc mắt nhìn một cái, là một số không xác định.
“Muốn nhận không?” Thương Triệu giơ điện thoại lên trước mặt cô để cô có thể nhìn xem là ai gọi.
Đôi mắt Trì Sương vẫn còn mơ hồ, đầu có chút choáng váng, nhưng khi nhìn số lạ hiển thị trên màn hình, phản ứng đầu tiên của cô chính là người bạn trai cũ đeo bám kia.
Cô nâng cánh tay lên rồi không ngần ngại bấm cúp máy.
Trong nháy mắt căn phòng an tĩnh trở lại. Thương Triệu không hỏi nhiều, ném di động sang một bên rồi nằm trên người cô ngậm mυ'ŧ khuôn ngực đầy đặn và bờ vai thon.
Rất nhanh lại nghe được thanh âm ư.. A… Vô cùng mập mờ đó.
Đáng tiếc, người ở đầu dây bên kia không có ý định buông tha, lại tiếp tục gọi tới. Hai người họ lúc đầu không để ý nhưng tiếng chuông điện thoại vẫn inh ỏi, Thương Triệu có chút mất hứng cầm lấy di động khẽ hỏi: “Ai vậy? Sao lại phiền phức như thế?”
Thương Triệu vốn định thay cô bấm nút tắt máy lần nữa nhưng lại nghe được người phụ nữ dưới thân nói: “Là bạn trai cũ phiền phức của tôi.”
Động tác Thương Triệu định cúp điện thoại bỗng dừng lại, hứng thú nhìn Trì Sương.
“Anh ta quấn lấy em?”
Ánh mắt Trì Sương tối sầm lại, cắn cắn môi “Ừ” một tiếng.
“Đừng cắn” Thương Triệu cúi người xuống thương tiếc hôn lên môi cô một cái, sau đó giơ điện thoại lên: “Tôi giúp em đá anh ta đi.”