Mãn Cấp Thiên Sư Sau Xuyên Thành Tác Tinh Bạo Hồng

Chương 6

Tiết Kim Thị nhếch khóe miệng, xin lỗi nha.

Cuối cùng, Nhạc Lam rút được phiếu ưu tiên, vui vẻ lấy manh mối ngồi trên ghế xem kịch.

"Vòng đầu tiên của trò chơi áp dụng hình thức trả lời câu hỏi, hai người làm việc theo nhóm. Một người được treo bằng dây thép, người còn lại trả lời các câu hỏi. Mỗi khi trả lời đúng một câu hỏi, dây treo sẽ kéo cao lên một khoảng cách nhất định. Manh mối nằm trên một bục cao cách mặt đất mười mét."

Tiết Cẩn ngẩng đầu, nheo mắt đo khoảng cách với đài cao, sau đó quay đầu hướng Yến Lai Triều nói: "Thầy Yến, anh trả lời câu hỏi, tôi lên dây."

Yến Lai Triều liếc cậu một cái: “Sức khỏe của em không có vấn đề gì chứ?”

Biết anh nói mình quá xanh xao, Tiết Kim Thị lập tức bỏ chạy: "Tôi có thể vác cả một cái vạc đấy, thầy Yến, anh đừng coi thường tôi."

Yến Lai Triều không có thành ý vỗ tay: "Ồ, giỏi quá."

Tiết Kim Thị: ...

Các nhân viên treo cậu lên sợi dây, họ rời đi sau khi xác nhận các nút thắt đã chắc chắn. Tiết Kim Thị kéo mạnh, thấy nó khá chắc chắn.

Bên kia, Phó Hoàn Vũ cũng treo dây thép, lúc cậu ấy chuẩn bị xong thì người trả lời cũng đã có mặt tại chỗ.

"Được rồi, chúng ta bắt đầu trả lời câu hỏi thôi!"

“Câu hỏi đầu tiên là kể tên năm nữ diễn viên nổi tiếng mà đồng đội của bạn đã từng làm việc cùng trong vòng mười giây.”

Câu hỏi vừa ra, hai bên đều sửng sốt, bên Phó Hoàn Vũ còn đỡ, chứ Phùng Hoa ngơ ngác mười giây mới nói ra một cái tiên, còn phía Tiết Kim Thị thì thôi, khỏi nói.

Tiết Kim Thị vào nghề được 5 năm, không thu được gì ngoài một rổ antifan. Cậu không có tác phẩm nào, chỉ có những cảnh nổi tiếng động chạm tới người khác, không tài nguyên, không nổi tiếng, may lắm mới được tham gia chương trình tạp kỹ này thì moi đâu ra bạn diễn nữ chứ.

Vẻ mặt Yến Lai Triều vẫn không thay đổi, lạnh lùng nói: “Không có.”

Một sự im lặng gϊếŧ chóc.

"A... Phó Hoán Vũ bay lên hai mét!"

Dù sao đây cũng là một chương trình tạp kỹ, đạo diễn rất giỏi điều chỉnh bầu không khí, nhanh chóng bắt đầu hỏi câu hỏi thứ hai.

"Câu hỏi thứ hai là, kể tên năm nam diễn viên có tên hai ký tự trong vòng năm giây!"

Phùng Hoa rất vui vẻ khi tham gia các chương trình tạp kỹ. Anh ấy có đầu óc nhanh nhạy, tư duy linh hoạt. Hơn nữa còn được Phó Hoàn Vũ nhắc nhở, rất nhanh đã kể đủ năm cái tên.

Lúc này Yến Lai Triều chậm rãi nói ra cái tên thứ ba.

Sắc mặt Tiết Kim Thị phức tạp.

Rõ ràng, Yến Lai Triều cũng nhận ra rằng mình không giỏi lắm trong chương trình "tranh tài" này. Anh đã quen với việc làm bộ làm tịch trước mặt người khác, nói chuyện thong thả chậm rãi, sẽ không vứt mặt già gào rống như Phó Hoàn Vũ, quá xấu.

Anh vô cảm nhìn chằm chằm Tiết Kim Thị, người không hề cử động dù chỉ một cm.

"Thầy Yến yên tâm, cứ từ từ, sẽ thắng thôi."

Yến Lai Triều ngoảnh đầu sang một bên.

Việc trả lời một chiều đang diễn ra sôi nổi, Phó Hoàn Vũ nhanh chóng bay cao tám mét, nếu trả lời đúng một câu nữa thì sẽ có manh mối.

Mặt khác, bên cạnh Tiết Kim Thị, Yến ảnh đế cao lãnh bắt đầu tỏa khí lạnh.

Tiết Kim Thị thầm thấy buồn cười, chẳng lẽ người dưới Địa Phủ ai cũng giống như người này sao?

Cậu vỗ vỗ tay, từ từ vuốt thẳng gấu quần áo rồi kéo mạnh sợi dây để đảm bảo nó thật chắc chắn, sẵn sàng hoạt động.

Đạo diễn cũng không ngờ được Yến Lai Triều không trả lời được một câu hỏi nào, ông ấy thầm mắng nhân viên viết câu hỏi cả trăm lần trong lòng, câu hỏi cuối cùng dù có thế nào cũng phải nhả chút chứ.

Ông ấy đang định nói, nhưng khi ngẩng đầu lên, toàn bộ biểu cảm của ông ấy đã rạn nứt.

Nhân viên phía bên Tiết Kim Thị kêu lên. Không nói một lời, anh chàng này đột nhiên đứng dậy, nhẹ nhàng như một con én ngay khi đá chân bay lên trên như chim cắt, liên tục nhảy sang trái sang phải, hai ba bước đã nhảy lên một cái bục cao mười mét!

Mọi người đều sốc!