Mỗi Ngày Đều Bị Trinh Thám Ở Bên Cạnh Bắt Thử

Chương 4

"Sao lại thế này? Mình đã kiểm tra rồi mà, chị ấy chắc chắn đã chết rồi." Edogawa Conan vẻ mặt ngơ ngác nhìn Sakuma Nanase đang ngồi trên ghế sofa đối diện.

Ở đây, ngoài cậu ra, còn có những người khác đã chứng kiến cái chết của Sakuma Nanase. Vì vậy, bây giờ tất cả bọn họ đều co rúm lại một bên sofa, run rẩy nhìn Sakuma Nanase đang ngồi một mình trên ghế, không ai dám lên tiếng.

"Tôi khát nước, mọi người có muốn uống gì không?", Sakuma Nanase đột nhiên đứng dậy, khiến đám người vốn đã hoang mang càng thêm hoảng sợ.

"Tôi khát rồi, đồ uống trên bàn đều bị bỏ độc cả, tôi định vào tủ lạnh lấy đồ uống, mọi người có muốn uống không?", Sakuma Nanase lặp lại.

Mọi người lắc đầu nguầy nguậy như quạt trần quay hết tốc lực.

Sakuma Nanase liếc nhìn họ, rồi quay người đi vào bếp. Ngay khi bóng cô vừa khuất, cả phòng khách lập tức như ong vỡ tổ.

"Trời đất ơi! Cô Sakuma, cô ấy... cô ấy sống lại rồi! Cô ấy... cô ấy là người sống phải không?", một nam nhân viên công ty hoảng hốt hỏi.

"Sao có thể chứ! Lúc cô ấy ngã xuống, tôi đã đỡ cô ấy, tôi chắc chắn là cô ấy không còn nhịp tim hay hơi thở nữa!", Handa Mari nước mắt lưng tròng, rõ ràng là do sợ hãi. Không ai có thể hiểu được tâm trạng của cô ta. Cô ta luôn ghen tị với sự nổi tiếng của Sakuma Nanase, vì vậy rất ghét cô, thường nói xấu sau lưng, nhưng cô ta cũng không muốn cô ấy chết. Khi Sakuma Nanase ngã xuống, cô ta đã theo phản xạ ôm lấy cô, chứng kiến toàn bộ quá trình Sakuma Nanase chết ở khoảng cách rất gần. Nếu Sakuma Nanase thật sự là oan hồn sống lại, cô ta chắc chắn sẽ là người bị trả thù tiếp theo, người đầu tiên là Kobayashi Kota vẫn còn nằm đó!

"Nhưng người chết sống lại thì khó tin quá...", tiến sĩ Agasa nói nhỏ. "Shinichi, cháu nghĩ sao?"

Cậu có thể nghĩ sao? Giờ cậu cũng đang phải sắp xếp lại thế giới quan của mình! Kudo Shinichi có chút suy sụp. Không ai hiểu rõ sức mạnh của xyanua hơn cậu. Trong số rất nhiều vụ án mà cậu gặp, 90% vụ án liên quan đến thuốc độc đều là xyanua, tỷ lệ tử vong là 100%. Bây giờ lại có người uống xyanua chết rồi sống lại, như chưa từng có chuyện gì xảy ra, sao cậu không sốc được?

Bất lực, cậu đành ném câu hỏi cho Haibara Ai: "...Haibara, cậu có biết trường hợp nào uống xyanua rồi sống lại không?"

"...Sao có thể chứ... Xyanua khiến các tế bào trong cơ thể không thể hấp thụ oxy và nhanh chóng bị ngạt thở. Hệ thống thần kinh trung ương do thiếu oxy sẽ nhanh chóng mất chức năng, khiến cơ thể lập tức xuất hiện các triệu chứng như liệt cơ hô hấp, ngừng tim, suy đa tạng, v.v... và tử vong. Thông thường, sau khi uống từ 0.1 đến 0.2 gram, người ta sẽ bất tỉnh. Chị ấy đã uống hết nửa bình chè đậu đỏ có độc, chắc chắn không thể cứu được. Tớ chưa bao giờ nghe nói đến trường hợp nào uống xyanua mà không cần cấp cứu ngay lập tức lại có thể sống lại. Cậu đang đùa tớ đấy à?", Haibara Ai trừng mắt nhìn Kudo Shinichi.

"Nhưng chị Sakuma Nanase, chị ấy đã sống lại! Chuyện này là sao?!"

"Tớ cũng muốn biết chuyện này là sao?! Tớ sắp chết vì sợ rồi!", Haibara Ai gằn giọng.

"Hu hu... Chị... Chị Nanase có ăn thịt chúng ta không?", Tsuburaya Mitsuhiko mặt mày tái mét nói. "Tớ nghe nói ma quỷ trong mấy chuyện linh dị này đều thích ăn thịt trẻ con."

"Chị Nanase mới không làm thế!", Ayumi giận dữ trợn mắt nhìn Tsuburaya Mitsuhiko. "Chị Nanase lúc sống là người tốt, chết rồi cũng là ma tốt, sẽ không ăn thịt người đâu!"

"Dù cô ta có phải ma tốt hay không, tại sao chúng ta phải ngoan ngoãn ngồi chờ ở đây? Cô ta đang ở trong bếp, tại sao chúng ta không nhân cơ hội này bỏ chạy?", một nam nhân viên khác của công ty giơ tay hỏi.

"Tuyết rơi dày đặc thế này, chạy đi đâu?", Handa Mari nước mắt như mưa. "Nếu không phải vì bão tuyết phong đường, cảnh sát đã đến từ lâu rồi. Anh có bị ngốc không! Chúng ta vừa mới gọi điện thoại mà, anh là cá à, chỉ có 7 giây trí nhớ thôi sao?!" Cô ta cũng muốn chạy lắm chứ bộ!

"Hay là, chúng ta cùng nhau khống chế cô ta? Cô ta chỉ có một mình... tạm coi là một người đi, dù sao cũng chỉ có một mình, chúng ta ở đây có tận 4 người lớn." Nam nhân viên kia lại nói.

"...Anh quên mất khẩu súng đang ở trong tay cô ta rồi à? Anh còn không đánh lại được Kobayashi Kota đang cầm súng, anh còn muốn đánh cả ma cầm súng nữa hả?", Handa Mari thật muốn cho anh ta một bạt tai. Sao trước đây cô ta không nhận ra đồng nghiệp của mình lại ngốc nghếch đến thế?

"Mọi người bình tĩnh lại, có lẽ cô Sakuma không muốn làm hại chúng ta đâu.", tiến sĩ Agasa an ủi.

"..." Mọi người đều im lặng. Sakuma Nanase lúc sống đúng là rất tốt tính, nhưng sau khi chết thì sao? Vừa rồi cô ta suýt chút nữa đã lấy mạng Kobayashi Kota, hơn nữa trên mặt cô ta không hề có một chút nụ cười nào, hoàn toàn khác với trước đây.