Dục Thiếu Nữ: Bác Sĩ Đáng Sợ

Chương 2: Bị cưỡng ép khẩu giao cho công nhân ghê tởm (H)

Nóng quá, người kia nóng quá.

Đầu lưỡi nóng, cánh môi cũng nóng, mà còn đang nuốt nước miếng của cô…

Miệng chứa đầy mùi thuốc lá, mùi tanh chứa đầy trong miệng, cả người đầy mùi mồ hôi hôi thối, đôi tay còn không yên phận, trong miệng hắn phát ra tiếng rên nhỏ, tất cả những điều này chỉ khiến cho Lý Tiểu Manh cảm thấy cực kỳ ghê tởm mà thôi.

Ghê tởm đến nổi muốn nôn ra.

“Ư ư… không…” Đầu óc Lý Tiểu Manh nhanh chóng lâm vào trạng thái mơ hồ, nụ hôn cưỡng ép này khiến cô không thở nổi, nhưng khó là cô không thể nào phản kháng lại được, lại nghĩ đến vậy mà mình lại bị một tên khốn thô tục như vậy xâm phạm, Lý Tiểu Manh càng cảm thấy ấm ức, nước mắt tuôn rơi ào ạt.

Chu Văn Thụy đang giả làm người công nhân thô tục không thèm để ý Lý Tiểu Manh đang khóc đầy bi thương và nhục nhã, hoặc nói dù giây phút này cô hỏng mất cũng càng khiến hắn hưng phấn, hắn muốn làm bẩn cô, hủy đi sự trong sạch của cô, khiến cô trở nên yếu đuối, trở nên bất an, khiến cô không còn là ánh mặt trời chói lóa, hoàn toàn chìm sâu vào nỗi đau khổ mà hắn tạo ra cho cô.

Càng đau khổ càng tốt, càng nhục nhã càng tốt, cho dù nghĩ đến chuyện tự tử cũng không sao cả.

Chỉ có hắn là không chê cô, vẫn sẽ luôn bảo vệ cô, khiến cô bị nhốt vào bên trong lòng chim của hắn, cuối cùng không có cách nào mà tự do bay lượn.

Chu Văn Thụy hôn cực kỳ bá đạo, lại ngập tràn cảm giác xâm lược, đầu lưỡi hắn gắt gao quấn lấy đầu lưỡi của Lý Tiểu Manh, còn chảy nước miếng một cách thô tục, Lý Tiểu Manh tránh không được, chỉ có thể nhục nhã mà nuốt nước miếng vào trong bụng, nhưng vẫn có rất nhiều nước miếng từ khóe miệng cô chảy xuống, trong hẻm tối yên tĩnh ánh trăng rọi xuống chỉ càng khiến người ta cảm thấy cực kỳ dâʍ ɖu͙©.

Bàn tay Chu Văn Thụy sắc tình vuốt ve cơ thể của thiếu nữ, vuốt ve eo nhỏ của cô, lại vuốt ve cái mông tròn trịa bị quần jean bó chặt của cô, giống như còn cảm thấy không đủ, lại dùng tay của Lý Tiểu Manh sờ xuống dưới háng của mình.

“Ưm…” Lý Tiểu Manh bị hôn đến dường như không thở nổi, trong ánh mắt ướt nhẹp chứa đầy nước mặt, biểu tình trên mặt hết thảy đều không cam lòng. Tay cô bị lôi đến sờ dưới háng của Chu Văn Thụy, chờ đến lúc cô cảm nhận được một túp lều phồng lên, cô sợ đến mức cả người run lên, càng muốn phản kháng kịch liệt hơn nữa.

Nhưng mà sức lực của cô quá yếu.

Vì ngày hôm nay mà mấy năm qua Chu Văn Thụy luôn kiên trì tập thể hình, nếu nói hắn là sức trâu sức bò cũng không nói quá.

Trong cái hẻm tối sâu thẳm, tiếng cởi thắt lưng của Chu Văn Thụy trở nên cực kỳ rõ ràng, sau đó là tiếng kéo khóa kéo xuống, rất nhanh đôi môi non mềm của Lý Tiểu Manh được thả ra, cô bị hôn quá sâu, lúc được thả ra giữa môi phát ra một tiếng “chụt”, giữa cánh môi cũng dính một sợi chỉ bạc.

Lý Tiểu Manh bị Chu Văn Thụy dùng tay thô bạo đè cô ngồi xổm xuống, dưới lúc cô còn chưa kịp phản ứng đã phải đối mặt với hạ thể cương cứng của người đàn ông, côn ŧᏂịŧ thô tráng khiến người ta sợ hãi xuất hiện trước mặt cô.

Lý Tiểu Manh sợ hãi mở to hai mắt, liên tục nói: “Đừng, đừng mà chú… cầu xin chú tha cho tôi…”

Bộ dáng Chu Văn Thụy rất nóng nảy, dùng côn ŧᏂịŧ cương cứng sỉ nhục đánh lên trên mặt thiếu nữ, thấp giọng ra lệnh: “Liếʍ cho ông đây.”

Giọng của hắn đã biến đổi đi, âm thanh mà giờ phút này thiếu nữ nghe thấy chỉ có đáng khinh và cực kỳ khiến người ta ghê tởm mà thôi.

“Ư… đừng mà…” Trong đầu Lý Tiểu Manh lộn xộn, bị cây côn ŧᏂịŧ trước mặt làm ngạc nhiên đến nỗi nói không ra lời, theo như kiến thức của cô về côn ŧᏂịŧ lúc cương cứng của người đàn ông thành niên, côn ŧᏂịŧ thô như vậy dài như vậy, cô ước chừng có lẽ nó đã dài hơn hai mươi centimet, thô đến nỗi một bàn tay cô đều không thể nắm hết được, trên đó có gân xanh kết nối, lúc đánh lên trên mặt cô cực kỳ cứng, chỗ mã mắt còn chảy ra nước sốt làm cô run rẩy cả người.

Thật ghê tởm!

Lý Tiểu Manh đang muốn mở miệng tiếp tục xin tha, Chu Văn Thụy đã vội vàng nhét côn ŧᏂịŧ đang cương cứng của mình vào trong miệng cô, qυყ đầυ đâm vào bên trong.

“Ưm… ưm…” Lý Tiểu Manh bị nhét đầy khoang miệng không thể thốt ra câu nào, cô mở to mắt nhìn, liều mạng muốn nhả nguyên cây côn ŧᏂịŧ đó ra, Chu Văn Thụy lại càng vội vàng ác liệt đâm dươиɠ ѵậŧ vào trong khoang miệng cô cọ xát qua lại, hương vị chất nhầy chảy ra từ mã mắt hoàn toàn lan tỏa trong khoang miệng của Lý Tiểu Manh, càng khiến cho cô muốn nôn một trận.