Công Lược Tra Công Bạch Nguyệt Quang

Chương 22

"Như vậy sao được? Sao có thể để anh ngủ sofa chứ?"

Sở Phàn ra vẻ xấu hổ, nói nhỏ với Nhϊếp Minh Hàm: "Anh à, nếu không đêm nay chúng ta cứ ngủ như lần trước đi."

Nhϊếp Minh Hàm không ngờ mình còn chưa kịp nói gì thì chàng trai đã chủ động đề nghị, anh lập tức đỏ mặt, nói: "Như vậy, có phải không tốt lắm không?"

Sở Phàn an ủi: "Không sao đâu, lần trước chúng ta chẳng phải cũng ngủ chung rồi sao?"

Sở Phàn như ý nguyện nằm lại trên chiếc giường lớn của Nhϊếp Minh Hàm, nơi đã để lại cho cậu rất nhiều dư vị.

Giống như lần trước, Nhϊếp Minh Hàm đang tắm trong phòng tắm, mơ hồ nghe thấy tiếng nước chảy ào ào vọng ra.

Sở Phàn nghe vậy thì trong lòng ngứa ngáy, cười thầm: "Lần này, tôi không thể giống lần trước mà không làm gì cả."

"Cậu muốn làm gì?" Do đã chứng kiến quá nhiều hành động táo bạo của ký chủ, 0430 theo bản năng rung chuông cảnh báo.

Sở Phàn trấn an: "Yên tâm, với tình trạng hiện tại của tôi, còn chưa làm được gì đâu, chỉ là tranh thủ một chút phúc lợi cho bản thân thôi."

"Cậu tranh thủ phúc lợi cho bản thân còn chưa đủ nhiều sao?" 0430 có chút cạn lời, lẩm bẩm: "Cứ theo những gì cậu đã làm thành cẩm nang trước đây, người kia chắc cũng sắp bị ăn sạch sẽ rồi."

Sở Phàn cười: "Cục cưng dễ dàng xấu hổ như vậy, dù có dạy anh ấy cách làm thì cũng sẽ giảm bớt một nửa, hoặc là lâm trận rút lui, tôi không thêm chút lửa thì không được."

Nhϊếp Minh Hàm đứng trong phòng tắm, nhớ lại những điểm quan trọng đã tổng kết được sau khi đọc kỹ cẩm nang tình yêu.

Cẩm nang nhắc đến, không chỉ phải thể hiện sức hút tính cách với đối phương, mà sức hút cơ thể cũng cần được giải phóng.

Tim Nhϊếp Minh Hàm đập mạnh.

Anh tắt vòi hoa sen, cúi đầu, lần đầu tiên tỉ mỉ đánh giá cơ thể mình.

Vì Nhϊếp Minh Hàm từ nhỏ đến lớn đã nhận được vô số lời khen, hơn nữa bản thân cũng luôn tập luyện đúng giờ, nên anh vẫn có chút tự tin về vóc dáng của mình.

Anh cố gắng trấn tĩnh lại rồi nói vọng ra ngoài: "Tiểu Phàn."

Sở Phàn lập tức đáp: "Anh ơi, có chuyện gì sao?"

Nhϊếp Minh Hàm đỏ mặt nói: "Tôi, quên mang áo ngủ, em có thể lấy giúp tôi được không?"

Sở Phàn đứng dậy xuống giường, ánh mắt trở nên sâu hơn, nhếch môi nói: "Được, em lập tức mang cho anh."

Sở Phàn đi đến cửa phòng tắm, quả nhiên thấy Nhϊếp Minh Hàm đã hé mở cửa chờ cậu.

Anh tóc ướt sũng rũ xuống, những giọt nước trên ngực và eo theo đường cong cơ thể gợi cảm chảy xuống, quả thực có thể khiến người ta chảy máu mũi.

Đáng tiếc Nhϊếp Minh Hàm vẫn bảo thủ quấn khăn tắm quanh hông, che khuất tất cả cảnh đẹp phía dưới đường nhân ngư.

"Làm phiền em." Nhϊếp Minh Hàm có lẽ vẫn cảm thấy như vậy không ổn, đỏ mặt nhận lấy áo ngủ rồi định nhanh chóng đóng cửa phòng tắm lại.

Sở Phàn không khỏi thầm cười. Bảo bối quá nhút nhát, cậu còn chưa nhìn đủ mà.

Sở Phàn quyết định tự mình mưu cầu phúc lợi.

Cậu xoay người, giả vờ phải quay về, nhưng khi Nhϊếp Minh Hàm sắp đóng cửa lại thì cậu trượt chân ngã xuống.

Nhϊếp Minh Hàm vốn sắp đóng cửa lại, thấy chàng trai sắp ngã thì gần như phản xạ có điều kiện túm lấy cổ tay cậu.

"Cẩn thận!" Nhϊếp Minh Hàm nhanh tay lẹ mắt kéo Sở Phàn vào lòng.

Sở Phàn thuận thế áp sát vào người anh, tay như ý nguyện đặt lên eo Nhϊếp Minh Hàm.

Cậu nheo mắt, eo Nhϊếp Minh Hàm là kiểu eo săn chắc điển hình của dân tập gym, hẹp mà mạnh mẽ, da săn chắc, xúc cảm giống như cậu tưởng tượng.

Mà cơ thể Nhϊếp Minh Hàm nóng hổi, ướt đẫm, từ vai đến cổ đều là mùi sữa tắm dễ chịu và hương vị pheromone đặc trưng của Alpha.

Sở Phàn áp sát vào người anh, có thể cảm nhận được l*иg ngực gợi cảm của anh hơi phập phồng vì vừa rồi giật mình.

"Em không sao chứ?" Sở Phàn nghe thấy Nhϊếp Minh Hàm hỏi bên tai đầy quan tâm.

"Em... không sao." Sở Phàn nói nhỏ.

Thật là nguy hiểm. Vừa rồi cậu đã cố gắng khống chế để không có phản ứng gì không nên có.