Nhϊếp Minh Hàm tắm xong, trở lại trước máy tính thì thấy Đường Phương đã gửi email đến.
Anh mở email và xem xét cẩn thận các tệp đính kèm.
Phần đầu nói về việc Alpha nên dành thời gian cho Omega, thể hiện sức hút cá nhân và ngầm ám chỉ tình cảm của mình thì khá bình thường.
Nhưng khi xem đến phần sau, biểu cảm của Nhϊếp Minh Hàm bắt đầu thay đổi.
Bởi vì phần sau viết toàn những điều như dụ dỗ bằng sắc dục, chủ động thân mật, mạnh bạo cầu hoan, thậm chí cuối cùng còn kèm theo một vài video không thể miêu tả... Càng xem, tai Nhϊếp Minh Hàm càng đỏ.
Đến cuối cùng thì mặt và cổ anh đã đỏ bừng.
Nhϊếp Minh Hàm, người luôn lạnh nhạt, tự chủ và lịch sự, thật sự khó có thể tưởng tượng một Alpha lại cần phải theo đuổi Omega như vậy.
Trong ấn tượng của anh, chỉ khi nhận được sự đồng ý của đối phương, thậm chí chính thức xác lập quan hệ mới có thể làm những chuyện thân mật. Nhưng trong cuốn cẩm nang này, những việc đó lại trực tiếp trở thành một thủ đoạn quan trọng để theo đuổi đối phương.
0430 thở dài, nói: "Rốt cuộc người ngài muốn theo đuổi là một con sói đội lốt thỏ con mà..."
Nó thầm phỉ nhổ Sở Phàn thêm một trận trong lòng.
Nhϊếp Minh Hàm nhìn những tài liệu đó, chỉ cảm thấy khó tin.
Đường Phương trước kia chẳng lẽ đã dùng cách này để cưa đổ vợ mình sao? Rõ ràng người đó tuy hơi hoạt bát trong riêng tư nhưng vẫn là người lịch sự.
Nhϊếp Minh Hàm nhớ lại vẻ mặt rụt rè xấu hổ của Sở Phàn khi chỉ nắm tay, do dự một lát rồi vẫn không nhịn được gửi tin nhắn cho Đường Phương: "Cậu chắc chắn làm vậy được chứ?"
Thật ra Nhϊếp Minh Hàm muốn hỏi thẳng làm vậy liệu đối phương có cảm thấy mình quá mạnh bạo, tùy tiện mà bỏ chạy không? Nhưng nghĩ đến Đường Phương rốt cuộc đã làm như vậy trước kia nên vì lịch sự mà anh không nói hết câu.
Vì vậy Đường Phương hoàn toàn không nhận ra bất kỳ vấn đề nào với tài liệu mình gửi, anh nhớ lại những hành động lịch sự lãng mạn, từng bước tiến triển, bắt đầu từ tình cảm và dừng lại trước ranh giới của lễ nghĩa, tự tin tràn đầy, cười trả lời: "Yên tâm đi! Chắc chắn dùng được!"
Nhϊếp Minh Hàm nhìn tin nhắn, do dự một lúc lâu rồi không trả lời.
Cảm nhận được sự do dự hiếm thấy của Nhϊếp Minh Hàm, Đường Phương đoán người như Nhϊếp Minh Hàm lần đầu theo đuổi người khác có thể sẽ quá rụt rè.
Anh lại nhiệt tình bổ sung: "Minh Hàm, cậu đừng quá ngại ngùng nhé, Alpha muốn theo đuổi Omega mình thích thì phải chủ động lên!"
Lúc này Nhϊếp Minh Hàm mới nửa tin nửa ngờ trả lời: "Ừ."
Trước khi ngủ, Nhϊếp Minh Hàm cầm điện thoại, xóa xóa sửa sửa mấy lần mới gửi tin nhắn đầu tiên cho Sở Phàn.
"Ngủ ngon, tôi rất mong ngày mai gặp lại cậu."
Tuy đây là điều Nhϊếp Minh Hàm nghĩ trong lòng, nhưng với một người không giỏi biểu đạt như anh mà nói ra thẳng thắn như vậy thì anh vẫn rất không tự nhiên.