Công Lược Tra Công Bạch Nguyệt Quang

Chương 12: Tranh cãi

Nhϊếp Minh Hàm xin lỗi chàng trai rồi ra ngoài nghe điện thoại.

Nhϊếp Minh Hàm vừa đóng cửa phòng bệnh vừa ấn nút nghe, giọng của Đường Phương từ bên kia truyền đến, người luôn lạc quan bình tĩnh như anh ấy mà giọng điệu cũng có chút lo lắng: "Tổng giám đốc Nhϊếp."

Đường Phương là người độc lập cầu tiến, không thích người khác cho rằng anh ta dựa vào quan hệ thân thích, trong giờ làm việc đều gọi Nhϊếp Minh Hàm như vậy.

"Ừ." Nhϊếp Minh Hàm đáp lời, đi đến một chỗ yên tĩnh hơn ở hành lang: "Có chuyện gì sao?"

"Xin lỗi, vốn dĩ gần đây anh bận rộn như vậy, tôi cũng rất muốn để anh nghỉ ngơi một chút. Nhưng Trần tổng nhất quyết không đồng ý hoãn cuộc hẹn, càng không đồng ý để tôi thay mặt bàn bạc công việc đấu thầu, nhất định phải để anh đích thân đến hôm nay. Lần hợp tác với Lĩnh Đức lần này rất quan trọng, tôi thật sự không dám sơ suất."

Nhϊếp Minh Hàm nâng cổ tay xem đồng hồ, nói: "Không sao, cậu nói với Trần tổng là chiều nay tôi sẽ đến."

"Vâng." Đường Phương lúc này mới yên tâm hơn, lại lần nữa xin lỗi: "Thật xin lỗi, đều là do năng lực của tôi không đủ, mới cần anh đích thân ra mặt."

"Không cần nói vậy." Nhϊếp Minh Hàm nói: "Chuyện này chủ yếu là..."

Nhϊếp Minh Hàm đang nói thì đột nhiên nghe thấy phía sau truyền đến một trận ồn ào.

"...Anh nói rõ ràng, có phải anh đưa con nhỏ Omega kia đến đây để sinh con không?" Một người phụ nữ gào khóc.

"Mẹ nó cô đừng làm ầm ĩ nữa! Có chuyện gì về nhà rồi nói!" Một người đàn ông khác quát lên.

"Nếu không thì một Alpha như anh chạy đến khoa Omega làm gì? Hả? Con Omega đó có gì hơn tôi? Tôi ở với anh mười năm, mười năm đó! Không bằng cái mùi pheromone của con Omega đó..."

"Ách, tổng giám đốc Nhϊếp, bên anh..." Đường Phương hiển nhiên cũng nghe thấy tiếng ồn ào, dừng lại.

Nhϊếp Minh Hàm nhìn đôi vợ chồng đột nhiên lao vào nhau ầm ĩ: "Không sao. Bên này có người xảy ra chút tranh cãi."

Đôi vợ chồng đó cách đây rất xa, nhưng ồn ào vô cùng, trong điện thoại cũng nghe thấy.

"Anh đang ở bên khoa Omega sao?" Đường Phương vô cùng kinh ngạc, Nhϊếp Minh Hàm từ trước đến nay thích tự mình làm mọi việc quan trọng mà giờ lại đi xem Omega?

"Đến thăm một người bạn." Nhϊếp Minh Hàm nhớ đến chàng trai, giọng điệu có sự dịu dàng mà chính anh cũng không nhận ra.

"Bạn là Omega?" Giọng Đường Phương vốn nghiêm túc không khỏi mang theo chút hài hước.

Nhϊếp Minh Hàm tính tình lạnh lùng, nhưng Đường Phương ở dưới trướng anh lâu rồi, biết người này ngoài lạnh trong nóng, làm việc theo lý công bằng, lại dựa vào mình có chút quan hệ huyết thống với anh, gan cũng ngày càng lớn, không nhịn được muốn nghe chuyện riêng tư.

Nhưng xung quanh Nhϊếp Minh Hàm tiếng la hét, khóc lóc, chửi bới ầm ĩ khiến người ta căn bản không nghe rõ điện thoại, Nhϊếp Minh Hàm đành nhíu mày, nói: "Bên này không tiện lắm, tôi cúp máy trước."

"À, vâng..." Đường Phương đành phải nhịn xuống lòng tò mò, bực bội cúp điện thoại.

Nhϊếp Minh Hàm quay trở lại phòng bệnh, đóng cửa lại, đứng trong căn phòng cách âm tốt, mới cảm thấy tai mình yên tĩnh hơn một chút, thở phào một hơi.

"Là người của công ty anh gọi điện thoại sao? Xin lỗi, chắc tôi đã làm lỡ việc của anh rồi?" Sở Phàn nói.

Nhϊếp Minh Hàm vội nói: "Không có, chỉ hỏi vài câu thôi."

Sở Phàn vừa rồi đã nhìn thấy cuộc trò chuyện của Nhϊếp Minh Hàm và cấp dưới qua góc nhìn của Thượng Đế, đương nhiên biết đã xảy ra chuyện gì, cũng biết người này chỉ không muốn cậu áy náy nên mới nói vậy.

Sở Phàn nhất thời có chút áy náy, nhưng cũng chỉ có thể giả vờ không biết gì, nghĩ sau này nhất định phải báo đáp người này thật tốt, bù đắp những phiền phức có thể đã gây ra.

"Bên ngoài xảy ra chuyện gì vậy?" Sở Phàn lại hỏi.

"Một đôi vợ chồng Alpha Beta, kết hôn mười năm, người chồng Alpha không kiềm chế được sự cám dỗ của pheromone mà tìm một người tình Omega, người vợ Beta đang ở đó làm ầm ĩ."

"À..." Sở Phàn gật đầu, như vô tình cảm thán: "Mười năm sao? Trước kia chắc chắn cũng rất yêu nhau. Anh à, anh nói xem, tác dụng của pheromone thật sự mạnh mẽ như vậy sao? Có phải Alpha chỉ có thể ở bên Omega, Beta cũng chỉ có thể ở bên Beta?"

Nhϊếp Minh Hàm là một Alpha bị Alpha quấy rầy, vốn có chút bài xích loại đề tài này, nhưng nhìn vẻ mặt ngây thơ của chàng trai, nghiêm túc nghĩ một lát rồi vẫn trả lời: "Có lẽ là vì không đủ yêu. Nếu hai người đủ yêu nhau, thì pheromone có là gì? Giới tính cũng không phải là vấn đề."

Sở Phàn nhìn chằm chằm Nhϊếp Minh Hàm, khóe miệng khẽ nhếch lên: "Anh Minh Hàm nói rất đúng."