Vực Sâu

Chương 1: Gia đình

Chương 1: Gia đình

Trần Mạn đứng ở cửa ra vào, bàn tay cô vô cùng căng thẳng, bầu không khí trong nhà đã căng thẳng suốt một năm nay, cha mẹ hoặc là chiến tranh lạnh, hoặc là cãi lộn, khiến cho cô càng lúc càng không muốn về cái nhà này, mỗi người đều làm chuyện của riêng mình, giữa cha mẹ không lời nào để nói, chỉ có lúc đối mặt với cô, sắc mặt của cả hai mới thoáng hòa hoãn một chút.

Bà nội Trần Mạn rất không thích Chu Thục – Mẹ cô, cô ta tuổi trẻ xinh đẹp, thích đến chỗ kết giao bạn bè, khi còn trẻ là một người nghệ sĩ múa, hiện tại thì chuyên tâm vào khiêu vũ, thường xuyên đi đến các nơi lưu diễn, có thể nói Trần Mạn là do một tay cha mình nuôi lớn, bà nội cho rằng con dâu mình ở bên ngoài có ẩn tình, mượn danh nghĩa khiêu vũ để ra ngoài tìm đàn ông, từ trước đến giờ không cho cô ta sắc mặt tốt, mẹ của Trần Mạn lại càng chướng mắt bà nội cô, cho rằng bà cụ cổ hủ cứng nhắc, chỉ mong mẹ cô ở nhà giúp chồng dạy con.

Mẹ Trần Mạn dành tặng cả cuộc đời mình cho vũ đạo, rất ít quản lý con gái, cho rằng chỉ cần bình an lớn lên, không đi chệch khỏi quỹ đạo, thành tích không vấn đề gì là được, thi bừa một đại học rồi tìm công việc, có thể làm chuyện mà bản thân mình muốn làm, cho nên đối với cô rất buông lỏng.

Trần Mạn thở dài, nhập mật mã mở cửa, ngoài dự liệu, mẹ cô không ở nhà, bởi vì từ năm trước sau khi Chu Thục và cha cô Trần Châu nổi lên tranh chấp, cũng rất ít khi ra ngoài lưu diễn, cô ta cũng ý thức được bản thân quan tâm quá ít đến con gái Trần Mạn, nhưng hiện tại Trần Mạn đã 16 tuổi, cô ta cũng không biết nên giao lưu với Trần Mạn như thế nào.

Trên ghế sofa là người đàn ông trầm mặc hút thuốc, Trần Châu có công ty của riêng mình, là một người đàn ông có sự nghiệp, có thành tựu, 38 tuổi, đang bước vào độ tuổi trung niên, bình thường bảo dưỡng khá tốt, nhìn không ra tuổi thật, ngược lại có loại mị lực đàn ông thành thục, ngũ quan của hắn đứng đắn, mũi cao thẳng, đôi mắt thâm thúy, cha mẹ đều xinh đẹp, nếu không sao sinh ra được cô con gái như Trần Mạn.

Trần Mạn cao 160cm, vóc người thon thả, mắt to da trắng, mái tóc đen dài nhu thuận hơi xõa bên vai, mũi nhỏ xinh xắn, môi son hơi mím nhìn người đàn ông ngồi trên sofa.

“Mạn Mạn về rồi à.” Trần Châu thấy con gái về, lông mày thoáng buông lỏng, vẫy tay với cô, Trần Mạn đi qua bổ nhào vào trong ngực hắn, hai tay ôm lấy cổ Trần Châu, không nói gì.

Trần Châu hơi sững sờ, mặc dù ngày thường con gái cũng rất thích dính mình, nhưng hôm nay hắn mặc áo ngủ bằng lụa, con gái mặc đồng phục ngắn tay mùa hè, cơ thể mềm nhũn dính sát vào hắn, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng hai luồng mềm mại trước ngực Trần Mạn dán chặt lên người mình, hắn có chút không được tự nhiên muốn kéo Trần Mạn ra.