Nhật An thật sự muốn một đao chém chết tên trước mặt , anh ta chỉ vừa rời đi được mấy phút thôi đó . Nhưng vì sao lại quay lại rồi
- Cậu An tôi có thể mời cậu đến văn phòng của tôi được chứ? Cấp trên của tôi muốn gặp cậu
- Cấp trên của anh ? Tôi nhớ bản thân không quen ai quyền cao chức trọng như vậy
- Đây là danh thϊếp của cô ấy , thanh tra Bran Lune , cô ấy là người muốn gặp cậu
Huy Thành rõ là anh cũng muốn gặp mà , thành thật một chút đi chứ. Nhật An biết cô ấy , là người được gọi là hoa Thuỵ Hương của Sài Thành .
- Cậu An yên tâm , nếu cậu đi gặp cô ấy sau này tôi đảm bảo sẽ không làm phiền cậu nữa .
- Anh gấp cái gì , mong là sẽ về sớm một chút , ngày mai tôi có một bài kiểm tra
- Cảm ơn cậu
Huy Thành mơ cửa cho Nhật An vào xe rồi mới lên xe vào vị trí lái khi anh đang muốn nổ máy chạy xe thì người bên cạnh chồm người lên cài dây an toàn cho anh .
- Lớn rồi mà còn không biết cài dây an toàn nữa
Trời ơi , Lune vui muốn chết , nào là có bé Minh Anh ở đây và còn có cả Nhật An , toàn các bé trai bé gái đáng yêu quá trời .
- Chào cậu , tôi là Bran Lune
- Tôi là Nhật An , không biết ngài đây gặp tôi là có việc gì
- Aaaaa , tôi gặp cậu bởi vì , bởi vì … TÔI HÂM MỘ CẬU
Minh Anh cầm chén trà trong tay không giấu nổi vẻ mặt khinh bỉ. Lune bước tới nắm tay Nhật An với vẻ mặt … có chút khó miêu tả …
Nhật An không biết nói gì hơn , cậu chỉ thắc mắc một thứ thôi , bộ đẹp và giỏi là bị mát mát vậy hả ?
- Không biết cô hâm mộ tôi vì chuyện gì ?
- Mấy người cậu gϊếŧ đều là thuộc hạ của tôi đó , nhìn mấy chém của cậu thật đẹp làm sao …!!!
Nhật An cứng người , cậu cảnh giác lùi về sau . Nhưng lúc này cô gái ngồi xe lăn quan sát nãy giờ đã lên tiếng
- Tôi là Lê Minh Anh , chủ nhân của tổ chức Vent , tức là tôi và cậu giống nhau
- Tôi đã nghe anh hai kể về cô
- Không giấu gì cậu tôi muốn hợp tác với cậu , vì tôi muốn gϊếŧ một người trong trường cậu
- Không biết hợp tác với cô đây tôi sẽ được gì ? Hơn nữa không biết vì sao mà cô đây lại biết tôi gϊếŧ thuộc hạ của cô , có phải cô đang vu khống tôi không ?
- Nói có sách mách có chứng , tôi đương nhiên đã điều tra dấu vân tay của cậu trên cúc áo và trên cửa xe của Huy Thành
- Chỉ dựa vào một chiếc cúc áo sao ?
- Đương nhiên chiếc cúc chỉ thu hẹp phạm vi điều tra nhưng qua quan sát của tôi trong nhiều ngày thì cậu là đối tượng khả nghi nhất
Nhật An hơi bất ngờ , cậu là người rất nhạy cảm nếu có ai theo dõi nhất định cậu sẽ biết nhưng có bản lĩnh phát giác ra cậu thì cũng không phải người bình thường . Lune sẽ không nói ai biết là cô cải trang và trốn trong nhà vệ sinh nam , dưới bàn giáo viên , trong phòng hiệu trưởng , trong thùng rác đâu …
- Nếu cậu không hợp tác tôi sẽ tố giác cậu
Minh Anh chĩa súng về phía Nhật An , nhưng nhìn vẻ mặt thản nhiên của cậu cô chỉ có thể rụt tay lại
- Người ám sát anh trai cậu hôm trước là người của tôi , cậu không muốn anh trai mình bị trúng đạn đâu nhỉ ?
Lune lên tiếng , dù cô chả biết thằng chó nào bắn nhưng nhận được tin mật thì cứ dùng thôi . Nhưng bé Minh Anh lườm cũng ngầu quá đi . Minh Anh đánh mắt cho Lune , cô ta cũng khá thông minh đó chứ
- Bé Minh Anh khen chị hả ? Đáng yêu quá chừng …
- Cậu An cứ mặc kệ cô ta đi , cậu nghĩ sao về lời đề nghị của chúng tôi …
Minh Anh biết mình không còn nhiều thời gian nữa , chân của cô đã đau nhiều từ mấy tháng nay rồi .
- Tôi chấp nhận thỏa thuận , nếu động vào anh trai tôi thì đừng ai mong toàn thây . Còn cô tranh tra , cho cô thứ này
Một lọ cao bay tới trước mặt bị Lune nhanh tay chộp lấy .
- Đừng cố chịu đau nữa , để cô ta bóp chân cho cô đi Minh Anh
- Đúng đó bé Minh Anh
- Im miệng
Nhận lúc quản gia không ở đây , Lune nhanh chóng tiến tới giúp Minh Anh bóp chân . Đôi chân thiếu nữ đẹp như vậy lại không thể chạy , không thể nhảy
- Chân của cô …
- Đã không thể di chuyển từ lâu
- Tôi quen một bác sĩ giỏi lắm , ông ấy trước cũng từng chữa cho một bệnh nhân giống cô
- Vô ích thôi
- Đừng lo , nhất định sẽ được , lúc cô khỏi chân rồi , tôi sẽ khiêu vũ cùng cô được không ?
- Ai thèm khiêu vũ cùng cô chứ
- Bé ngầu quá à …
- Im miệng …
Minh Anh lại chĩa súng và đầu Lune rồi .
—————
Hai chiếc xe hơi bon bon chạy trên đường từ Sài Thành về tới Vĩnh Long . Một xe Nhật Dương lái xe cùng với Huyền Anh , Linh Đan và Anh Thư . Còn xe kia là thằng Cò với cái Trang nhận nhiệm vụ cao cả là đến Nhà mới cùng với cậu mợ .
Cái Trang vừa ôm đồ vừa vươn người lên muốn hỏi thằng Cò xem đi tới đâu rồi .
- Anh Cò , đi tới đâu rồi
- Chưa đến đâu , cứ ngủ đi , mà ông dặn mình phải tới trước dể xếp đồ cho cậu mợ nữa
- Mợ giận cậu hay sao á ? Thấy mợ lườm cậu miết à
- Thiệt hả ?
- Thiệt mà , em mà là mợ lấy được cậu là không giận luôn á , cậu bảo gì nghe đó luôn , cậu nói con mèo là con chó thì em không dám cãi luôn ó
Meo
Nhưng mà tại sao họ lại phải mang con mèo tam thể này của mợ đi cùng nữa vậy . Nguyên văn Huyền Anh nói như này : “ Mợ quý con kiwi này lắm , với mợ sợ mợ đi thì không ai chăm nó”.
Bên xe kia trò chuyện vui vẻ thì bên xe này Nhật Dương thảm rồi , mấy người phụ nữ nói chuyện son phấn váy vóc còn cậu từ nhỏ đã quen với công việc kinh doanh nên nào có biết gì .
- Anh hai , sao anh im quá vậy ? Không lẽ đau bụng hả
- Im đi , anh chỉ tập trung lái xe thôi
- Cậu An là đàn ông con trai nào biết gì về son phấn đâu , cậu có đang để ý chủ đề gì không ?
Anh Thư lên tiếng hoà giải, Linh Đan muốn trêu chọc anh trai mà Anh Thư đã giúp anh trai rồi .
- Nói về mấy quán bar đi , cậu rành vụ đó lắm
Huyền Anh lên tiếng làm nụ cười Nhật Dương có chút méo . Anh Thư thì ngơ ngác còn Linh Đan thì hào hứng lên hẳn
- Trước em cũng hay nghé mấy chỗ đó , không ngờ anh hai cũng tới đó à nha
- Ở đó có gì vậy Đan ? - Anh Thư lên tiếng hỏi
- Có âm nhạc thú vị lắm , ở đó cũng có rượu và mấy thứ khác nữa, như kiểu mấy cô gái hát ở đó xinh đẹp lắm , gi-
Anh Thư nhéo eo Linh Đan , không ổn lắm , Huyền Anh hình như đang toả ra sát khí . Biết vậy Linh Đan không kể rồi .
- Thú vị ha …
Anh Thư nhéo mạnh tay hơn , hình như cả Anh Thư cũng toả ra loại sát khí kì lạ rồi .