Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 77: Là thì là tốt? Hay là Ma Lạt tốt? (1)

Nhóm dịch: Thiên HạNhóm dịch: Thiên Hạ

Thời điểm cả đội tiến về phía trước, Chu Thực mới biết được sai sót của Slime, tốc độ của con hàng này quả thực quá chậm rồi!

Miễn cưỡng đi theo bước chân của mọi người, nhưng không bao lâu sau, trong khi đi bộ đều sẽ bắt đầu buồn ngủ.

- Tiểu Trần, Khế Ước Linh này của ngươi có nghiêm túc không…

Chu Thực thở dài.

- Có thể dẹp đi, thu hồi đi.

Trần Thư biết điều xách Slime thu hồi vào trong Ngự Thú Không Gian.

Lão Đặng dùng tay đỡ trán, nói:

- Tiểu Vũ, Hỏa Diễm Điểu của ngươi bảo vệ tốt hai người các ngươi là được, còn lại toàn bộ cuộc chiến giao cho chúng ta là được.

Tốc độ của cả đội liền khôi phục lại bình thường. Mặc dù là ở trong rừng nhưng lại có một con đường chính nổi bật.

Thời gian xuất hiện của Thanh Nguyên Sâm Lâm là năm mươi năm trước, đã sớm có vô số Ngự Thú Đoàn tiến hành thám hiểm, nhiều người di chuyển tự nhiên là có tuyến đường.

Mọi người tiến về phía trước, xung quanh là cây cối mọc um tùm.

Ánh nắng ấm áp xuyên thấu qua từng kẽ hở của lá cây, thường xuyên nghe được tiếng côn trùng kêu, bầu không khí vô cùng trong lành, cảnh tượng đập vào mắt đẹp tựa như truyện tranh manga.

- Nhiệm vụ của đội chúng ta có hai nhiệm vụ chính, theo thứ tự là bắt ba con Thanh Tinh Xà còn sống và thu thập Thiết Hạch Quả cấp hai.

Chu Thực cảnh giác xung quanh, đồng thời mở miệng nói.

Nhiệm vụ bắt Thanh Tinh Xà được một phòng thí nghiệm ở thành phố Nam Giang đưa ra với mục đích thí nghiệm vật sống.

Mà Hắc Thiết Quả cấp hai chính là Dược Tề Phòng Ngự của Hắc Thiết Cấp công ty muốn thử nghiệm để luyện chế.

- Ngoài hoàn thành hai nhiệm vụ này ra, việc còn lại chính là tận lực thu thập vật liệu quý hiếm càng nhiều càng tốt, hoặc săn gϊếŧ hung thú cấp Biến Dị.

Một nhóm người đi trên đường chính đã hai tiếng, xung quanh vẫn vô cùng yên bình, không có xuất hiện nguy hiểm.

- Bây giờ đều tập trung sự chú ý!

Chu Thực dẫn dắt đoàn người, hướng về phía đường chính, không biết tên con đường mòn đang đi, xung quanh cỏ dại mọc um tùm, làm người ta không kìm được mà cảnh giác.

Lại là tiến về phía trước nửa tiếng đồng hồ.

Trần Thư với Hứa Tiểu Vũ đều đang ở trung tâm của đoàn người. Hắn khoanh tay đứng nhìn ôm phía sau ót, con ngươi không ngừng quan sát tình hình xung quanh.

- Ồ? Chu Thúc cái nhánh cây này biết nhúc nhích!

Trần Thư bỗng nhiên nhìn thấy cành cây trên đầu, một cái nhánh cây vậy mà chậm rãi nhúc nhích.

Chu Thực có kinh nghiệm phong phú lập tức phản ứng lại, lớn tiếng quát lên:

- Cành cây? Biết nhúc nhích? Cẩn thận!

Trần Thư trợn to hai mắt, chỉ thấy nhánh cây kia đột nhiên hóa thành một con Đại Xà, giương răng nanh cắn xé về phía hắn.

Đại Xà lớn đến gần hai mét, trông vô cùng hung dữ, thậm chí còn bốc mùi tanh hôi.

Ầm!

Chỉ nghe một tiếng ầm ầm, đôi mắt dữ tợn vốn có của Đại Xà mở to, dường như muốn nổ tung.

Chỉ nhìn thấy một con vật khổng lồ đạt đến sáu thước, bất ngờ xuất hiện, liều chết đến ngăn chặn Hung Xà.

- Mẹ nó, thứ gì vậy?

Trong lòng Hung Xà vạn phần căm giận, vốn tưởng rằng hôm nay có thể ăn chay rồi, không nghĩ tới từ trên trời hạ xuống một đống khổng lồ béo phệ.

Vẻ mặt mọi người hoảng sợ, chỉ nhìn thấy một con Slime đang ngủ xuất hiện từ hư không.

Trần Thư trong lòng thở phào nhẹ nhõm, may mà mình phản ứng nhanh.

- Nghiệt súc, ngươi có thể chịu được sức nặng gần ngàn cân này không.

- Hí ~~

Hung Xà mặc dù vô cùng đau nhức, nhưng vẫn phát động phản kích, đầu Xà đột nhiên duỗi một cái, muốn cắn xé bắp chân của Trần Thư.

- Aiz, với không tới, với không tới…

Trần Thư tính toán chiến lược nhảy lùi lại, vừa vặn nhảy ra khỏi phạm vi công kích của Hung Xà.

- Ta lại trở lại rồi đây.

Trần Thư đạp một cái tiến về phía trước, dụ dỗ Hung Xà.

- Lại với không tới rồi…

- Ta lại trở lại rồi đây.

Nhìn Trần Thư không ngừng nhảy qua nhảy lại, mọi người đầu đầy hắc tuyến, đây rốt cuộc là người gì vậy?

- Hí!

Ngay tại lúc này, Hung Xà không chịu nhục nổi cuối cùng phát ra một tiếng gào tuyệt vọng, cuối cùng khí tuyệt bỏ mạng.

- Aizz, nó chẳng qua chỉ là một con Ngụy Trang Xà cấp năm, kiếp trước đã tạo ra cái nghiệt gì hả…

Chu Thực thở dài, sau đó con sói đen bên người hắn ta há to miệng và nuốt chửng nó.

Mặc dù hành động của Trần Thư rất ti tiện, nhưng không thể phủ nhận lực phản ứng của hắn rất nhanh, lực chiến đấu của Slime cũng rất tốt, nhưng hắn vẫn rất là ti tiện…

Mọi người tiếp tục lên đường, đồng thời đi bộ một tiếng đồng hồ.

Vẻ mặt của Hứa Tiểu Vũ có chút mệt mỏi, suy cho cùng chỉ là một nữ tử, tố chất của thân thể tự nhiên không thể so được với những người khác.

Cũng may Hỏa Diễm Điểu đã có năng lực chở người nhất định, chỉ là sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ lực chiến đấu của nó, nhưng thật ra thì chiến đấu cũng không cần đến nó.

Tiểu Vũ đang muốn ngồi lên Hỏa Diễm Điểu, Trần Thư đột nhiên quan tâm nói:

- Tiểu Vũ, ta tới giúp ngươi cầm balo nhé.

- Không cần…

Hứa Tiểu Vũ lắc đầu một cái, bày tỏ cự tuyệt.

- Không sao, nói cho ngươi một tin tức, ta cũng đã vào lớp đặc huấn lớp mười hai rồi, sau này mọi người chính là đồng môn rồi.