Trở Thành Cá Mặn Ở Ngược Văn Tôi Tạo Ra Kỳ Tích

Chương 59: Dạy em

Úc Tưởng khom lưng nâng chén trà lên, cúi đầu nhấp một ngụm. Cô không biết cách thưởng thức trà nhưng cô cũng cảm thấy rất thơm.

Sau đó Úc Tưởng mới đi tới trước tảng đá, thấp giọng hỏi: "Không phải cái này đã bị cắt ra rồi sao?”

Trữ Lễ Hàn chậm rãi đứng dậy, anh đi tới phía sau cô, nhỏ giọng nói: "Vẫn chưa lấy ra.”

Úc Tưởng không biết gì về thứ này, cô chỉ cảm thấy nó rất đẹp.

Cô ấn những đường nét trên đó, thấp giọng hỏi: "Loại này gọi là gì? Băng Chủng? Nhu Chủng? Đậu Chủng? Loại này không có vết nứt có được coi là tốt nhất không?"

Trữ Lễ Hàn: "Tôi dạy em cách nhận biết?”

Úc Tưởng: "Được...." Nếu anh nói ai thấy rồi cũng có phần hay là cắt cho tôi một miếng thì càng tốt hơn!

Trữ Lễ Hàn rũ mắt xuống, rơi vào cổ cô, dấu vết trước đó còn chưa hoàn toàn tiêu tan.

Anh cảm thấy cổ họng có hơi căng thẳng.

Nhưng suy nghĩ của anh lại là, trên người cô dễ dàng lưu lại dấu vết như vậy, có lẽ nên mua chút thuốc mỡ, hoặc là dẫn cô đi bệnh viện kiểm tra rõ nguyên do.

Trữ Lễ Hàn thu lại dòng suy nghĩ, giống như thờ ơ hỏi: "Ừm, giáo viên có thù lao không?”

Hệ thống vẫn còn quá trẻ, nghe đến đó nó cũng không cảm thấy có vấn đề gì.

Cho đến khi Úc Tưởng quay người lại.

Cô nhẹ nhàng kiễng chân, ngập ngừng hôn lên yết hầu của Trữ Lễ Hàn.

Chuyện tồi tệ lại xảy ra nữa rồi!

Hệ thống đột nhiên nhớ tới lời nói ngày đó Úc Tưởng nói, tôi thật giỏi tôi muốn tự thưởng cho mình chơi Trữ Lễ Hàn miễn phí.

“Xoảng” một âm thanh vang lên.

Trữ Lễ Hàn ôm lấy Úc Tưởng.

Chén trà trong tay Úc Tưởng rơi xuống đất, nước trà trộn lẫn với mảnh vỡ vương vãi khắp nơi, nhưng cũng không tan nát cõi lòng bằng hệ thống lúc này.

Trữ Lễ Hàn ôm lấy eo Úc Tưởng, đặt cô lên khối nguyên thạch khổng lồ kia.

“Đây là Băng Chủng Xuân Đái Thải, nó nặng năm trăm năm mươi ba cân.”

Hệ thống nghe đến đây, trong đầu vang lên tiếng vo ve.

Không đúng.

Trong nguyên tác, nguyên thạch mà nam chính tặng cho nữ chính cũng chính là Băng Chủng Xuân Đái Thải, ngay cả số cân cũng giống nhau! Tín vật đính ước của hai người đều là ngọc bích được lấy ra từ khối nguyên thạch này!

Sao lại rơi vào tay nhân vật trùm phản diện rồi???

Tuy nhiên, không ai chú ý đến cú sốc của hệ thống.

Trữ Lễ Hàn nâng gáy Úc Tưởng, dùng sức đè cô xuống, anh cụp mắt, thấp giọng hỏi: "Như thế này có phải sẽ thấy rõ hơn không?"

Màu ngọc lục bảo và màu tím nhạt được phân bổ trên đá.

Cô nghiêng mặt và cuộn tròn ngón tay, giống như nhẹ nhàng dùng sức một cái là có thể lấy màu sắc đẹp đẽ từ bên trong ra.

Nhưng lúc này cô không phải làn sương mù màu tím, cũng không phải màu xanh lục mờ.

Úc Tưởng đặt tay lên thắt lưng của Trữ Lễ Hàn, cô nhẹ nhàng chớp mắt, thấp giọng hỏi lại: "Lần này cậu cả Trữ đã chuẩn bị đầy đủ chưa?"

Đáy mắt Trữ Lễ Hàn giống như hiện lên một chút ý cười nhạt, nhưng nhanh chóng bị u ám che đi.

Anh thì thầm: "Bộ sạc, đã chuẩn bị rồi.”

Đây là một tín hiệu mờ ám.

Ngón tay Úc Tưởng di chuyển xuống phía dưới, cô móc ra một hộp bαo ©αo sυ từ trong túi quần âu phục của anh.

Cô đột nhiên có chút tò mò: "Anh tự mình mua sao?”

Trữ Lễ Hàn dừng lại, lên tiếng trả lời: "Ừ.”

Úc Tưởng thật khó có thể tưởng tượng ra cảnh tượng đó.

Để một người kiêu cạo, lạnh lùng, cao cao tại thượng như Trữ Lễ Hàn, ừm, tự mình đi mấy đồ này...

Giống như bắt một người tu khổ hạnh nhuộm màu vậy.

Úc Tưởng mở hộp ra.

Trữ Lễ Hàn bóp chặt eo cô.

Những viên ngọc trai thêu trên áo khoác của Úc Tưởng nhanh chóng rơi xuống, hòa lẫn vào trong nước trà.

“Hơi lạnh.” Úc Tưởng nhẹ giọng nói.

Cho dù trong biệt thự có hệ thống sưởi ấm, nhưng bản thân ngọc bích vẫn mang đến cảm giác mát mẻ.

Ánh mắt của Trữ Lễ lạnh lùng nhìn cô chằm chằm.

Những viên đá ngọc bích nhiều màu sắc của Băng Chủng Xuân Đái Thải tương đối xinh đẹp, nhưng đuôi mắt màu hồng nhạt của cô, so với sắc tím kia càng động lòng người hơn, đôi mắt dưới hàng mi run rẩy trong vắt hơn cả màu xanh trong suốt.

“Ừ, vậy ôm chặt tôi.” Trữ Lễ Hàn nói.

Trời ạ!

Hệ thống sụp đổ ngay tại chỗ.

Viên ngọc đáng ra phải thuộc về nam nữ chính, không chỉ mang tới đây thì thôi đi, các người còn làm loạn trên đó nữa?

Các người nhất định sẽ bị sét đánh chết!

Hệ thống hoàn toàn không thể nhìn thẳng nội dung cốt truyện gốc nữa rồi.