Dương Dật vừa mới muốn thò tay tới, An Niệm Cửu đã đem bàn tay cũng xâm nhập vào trong rổ, liền đυ.ng phải tay đối phương, Dương Dật như bị nóng phỏng mà lập tức co lại trở lại.
Lúc sau liền tự cảm khái, cảm thấy hôm nay trời sao lại nóng như thế?
An Niệm Cửu mỉm cười, lấy ra một quả táo, đưa đến trong tay của hắn, hai người tay không thể tránh khỏi lại tiếp xúc cùng một chỗ.
Độ ấm nóng bỏng, theo bàn tay, theo huyết dịch, một mực rơi vào vị trí trái tim.
" Bịch bịch......"
Dương Dật đem quả táo xanh kia ăn hết, mà hạt lại bị hắn vụиɠ ŧяộʍ đặt ở trong túi, quả táo này chính là cô tự tay đưa cho chính mình.
Thu lại, cầm trở về thử nhìn một chút, có thể trồng được hay không?
An Niệm Cửu cùng hắn cùng một chỗ tản bộ, tâm đủ thoả mãn.
Dương Dật đi tới, phát hiện bọn họ đã đi đến bờ sông.
Hơn nữa còn là con sông An Niệm Cửu bị rơi xuống nước, bị chính mình cứu lên.
An Niệm Cửu không thèm để ý nói nói: " Nơi đây chính là nơi duyên phận hai người chúng ta bắt đầu. "
Dương Dật gật đầu: " Tôi cũng không nghĩ tới, em lại có thể biết thích tôi. "
Những người khác trong Thôn, cho dù là thích Dương Dật, cũng sẽ không biểu hiện ra tới.
Hắn lớn lên đẹp mắt, lại không thể xem là cơm ăn.
Thật sự không phải một đối tượng tốt để kết hôn.
Tự nhiên chỉ là đối với hắn đứng xa mà nhìn mà thôi.
Nam nữ tụ cùng một chỗ, sẽ bị người nói xấu.
Trừ phi là đối tượng sẽ kết hôn.
Quang minh chính đại cùng nhau hẹn, cũng không phải thành vấn đề.
" Em thích uống sữa mạch nha sao? " Dương Dật tìm một chủ đề mới nói.
An Niệm Cửu gật gật đầu: " hương vị cũng không tệ. "
Dương Dật cười, đi cả một đoạn đường, rốt cục có thể đem độ ấm trên mặt giảm xuống: " Tôi vẫn sẽ còn đi lên trên thị trấn, tôi mua trở về them cho em nhé? "
" Ngoại trừ sữa mạch nha, em còn thích cái gì khác không? "
Bình thường thiếu nữa thích cái đồ vật gì, hắn thật sự là không biết rõ.
Có nên trở lại hỏi hai anh trai một chút hay không...?
Chị dâu cả hình như là thích tiền, chị dâu hai hình như là thích quần áo đẹp mắt?
" Chỉ cần là anh đưa, cái gì em cũng thích. "
An Niệm Cửu có chút ngượng ngùng nói, lại để cho một nam nhân đưa lễ vật cho chính mình.
Trong nội tâm cô đang khiển trách chính mình, An Niệm Cửu a... An Niệm Cửu, ở nơi này sinh hoạt thời gian dài quá, rõ ràng đã sa đọa đến loại này tình trạng.
cô hỏi lại: " Anh thích cái lễ vật gì? Không cho phép lặp lại đáp án của em. "
Lời Dương Dật đã đến khóe miệng lại bị nuốt xuống, đau khổ suy tư, suy nghĩ kỹ một lát: " Tôi thích lễ vậ em tự mình làm! "
Nói thí dụ như cái gì đi! !
Làm cái gì, cái gì vừa đơn giản lại dùng được ?
An Niệm Cửu như có điều suy nghĩ sau đó gật đầu, không nghĩ tới hắn lại nói thích đồ vật tự tay mình làm, thiếu nữ bình thường, sẽ làm gì để đưa cho người mình thích?
Suy nghĩ kỹ một lát, vẫn như cũ là nghĩ không ra đáp án.
cô buông tha cho câu hỏi này, hay là trở về lại hỏi thăm chị dâu một chút...... Không, hay là hỏi An Tiểu Noãn một chút, cô ta có lẽ là càng hiểu rõ điểm này.
Trước đó không lâu, cô ta vừa mới đem cô lừa còn gì---mặc dù điều đó cũng nằm trong kế hoạch của cô.
Nhưng chỉ cần không ai biết chuyện này, thì đại biểu cho chuyện cô ta không có làm qua.
Ăn khớp vô cùng hoàn mỹ.
An Niệm Cửu nhìn xem nơi đây không có người, chuyện hôn môi cũng đừng suy nghĩ.
Nhưng nắm tay một chút, đây là không thành vấn đề phải không?
Nghĩ như vậy, cô vừa quả táo, vừa dựa vào gần hắn một ít.
Tay hai người bọn họ, đã vô cùng gần.