Thập Niên 70: Dưỡng Phu Ký

Chương 10: Có người yêu thích không?

Hắn xấu hổ cúi đầu xuống, vì ý niệm không sạch sẽ của mình mà trong đầu hiện lên sự tự trách, hai người bọn họ còn không biết rõ là có thể đính hôn hay không.

Đặc biệt là hắn đã cảm giác được ánh mắt An Niệm Cửu, tựa như là rơi ở trên người hắn?

Dương Dật nhìn sang, phát hiện An Niệm Cửu cũng không có nhìn mình, yên tâm mà nghĩ rằng là do mình nghĩ nhiều.

Mẹ hắn cố ý đem cái cơ hội cho chính mình, hắn đương nhiên là không thể bỏ qua.

Là muốn cho hai người bọn họ, trước tiên là bồi dưỡng cảm tình một chút.

Dương Dật cố lấy dũng khí, nhìn cô, rất nghiêm túc mà nói: " Em An, em có yêu thích người nào không? "

Không vì mình tranh thủ một phen, hắn cảm giác mình nhất định là sẽ hối hận.

An Niệm Cửu nhìn hắn, một cái đã nhìn ra, nội tâm thanh niên bị trong nhà sủng ái lớn lên đang suy nghĩ gì.

Tâm lý ngứa, miệng đắng lưỡi khô, muốn làm chút gì đó để chuyển dời lực chú ý của chính mình.

Cô sợ mình khống chế không nổi.

Lúc này ở bên ngoài đang đứng trước mặt mọi người, nếu hai người bọn họ làm ra sự tình gì, sẽ đem thanh danh hai nhà phả hỏng.

Đây không phải là điều cô muốn.

Đời này, người trong nhà cô rất tốt, cái địa phương này cũng rất tốt.

Thanh âm An Niệm Cửu mang theo một tia khàn khàn không rõ ràng, lộ ra chút gợi cảm: " Em có người yêu thích. "

Dương Dật nghe cô trả lời như vậy, thoáng cái ngây ngẩn cả người, sắc mặt trở nên có chút tái nhợt.

Trong nội tâm không biết nên diễn tả như thế nào, khó chịu.

Giống như là ngã bệnh.

"...... Thực xin lỗi. " nhìn qua biểu tình Dương Dật, tựa như lập tức muốn khóc ra.

An Niệm Cửu liếʍ liếʍ cánh môi, nhiễm lên một tầng nước, làm cho đôi môi càng lộ ra cảm giác ngon miệng.

Ngữ khí của cô mang theo một tia nghi hoặc: " Anh không muốn biết rõ, người em thích là ai sao? "

Con mắt Dương Dật trừng lớn nhìn cô, người này thật sự là quá mức cao siêu

cô có yêu thích người còn chưa tính, còn muốn tự nói với mình, là ai! !

Nhưng hắn không cam lòng, muốn biết người kia là ai, người được cô thích! ! !

" Tên là gì? "

cặp môi đỏ mọng An Niệm Cửu hé mở, nói ra hai cái chữ: " Dương Dật. "

Dương Dật theo bản năng thầm mắng: Dương Dật cái tên chết tiệt này

Một giây sau, Dương Dật đột nhiên phản ứng đi tới:

" Em......"

" Em...... Em thích tôi? "

Yết hầu Dương Dật cao thấp động động, khó có thể tin nhìn cô: " Em..... em là đang trêu chọc tôi sao? "

" Anh đẹp mắt như thế, ai mà không thích ...? "

An Niệm Cửu rất nghiêm túc nói nói: " Anh Dương Dật , người anh thích là em sao? "

cô thấy biểu hiện của đối phương , trong nội tâm đã hiểu rõ, nhưng vẫn muốn có được đáp án của đối phương.

" An Niệm Cửu, tôi thích em! " Dương Dật nắm chặt tay thành quyền, đem lời nói ra.

Bộ dạng như vậy, hai người bọn họ có phải là lưỡng tình tương duyệt hay không?

An Niệm Cửu cười Một chút, nở nụ cười , cười đến hoa lá nở rộ, Dương Dật không có gặp qua bộ dáng, cô cười đến thoải mái như thế, trong lòng run lên.

Cảm giác mình quả thực là muốn đem tâm đào ra tới cho cô rồi.

" Dương Dật em phát hiện em giống như lại thích anh nhiều hơn một chút rồi. "

Dương Dật nhỏ giọng nhìn cô nói : " Vậy thì em cứ thích anh nhiều hơn một chút đi…. "

" Được rồi, anh đã thích em, vậy thì anh không thể cùng những thứ nữ đồng chí khác đi quá gần. "

An Niệm Cửu không thích nam nhân chính mình một chân trong một chân ngoài .

" Đồng chí An Niệm Cửu, em yên tâm, tôi sẽ không cùng nữ đồng chí khác đi quá gần. " Dương Dật dáng vẻ nghiêm chỉnh cam đoan nói.