Xuyên Việt Chi Tu Tiên

Chương 107: Vân Liệt kết đan.

Từ Tử Thanh cả kinh, còn chưa kịp phản ứng, đã bị Khâu Ha chân nhân kéo theo bay vυ't ra ngoài.

Suy nghĩ trong đầu y nhanh chóng xoay chuyển, nhớ tới uy áp vừa rồi quả thực rất giống với khí tức Vân sư huynh. Nhưng vừa nãy Thiên hồn vừa mới trở về cơ thể của Vân sư huynh, không ngờ bây giờ lại muốn kết đan!

Hai người bay cực nhanh, cảnh trí trong động lui nhanh ra khỏi tầm mắt, các sư muội được Khâu Ha chân nhân thu vào trong cái l*иg, sắc mặt đều trắng bệch.

Trong chớp mắt đã ra khỏi động khẩu, động tác của Khâu Ha chân nhân vẫn liên tục, thẳng đến khi ra phía sau núi Tiểu Trúc Phong, mới xuất ra một cái cẩm lăng thật dài, giữa không trung phảng phất như được trải ra một tầng mây thật bằng phẳng.

Khâu Ha chân nhân cùng với Từ Tử Thanh đứng trên cẩm lăng, cẩm lăng cũng nhanh chóng lùi về phía sau mấy trượng, mới dừng lại.

Lúc này, Tiểu Trúc Phong bỗng phát sinh biến đổi!

Một đạo kiếm ý cực kỳ mạnh mẽ lan tràn từ trên đỉnh núi xuống, bao phủ cả tòa Tiểu Trúc Phong, đồi núi vốn nguyên bản còn đang xanh um tươi tốt, thoáng cái liền bị hàn băng đông lại, trong nháy mắt mất đi tất cả màu sắc vốn có. Lấy sát ý lạnh như băng làm trung tâm, giống như sóng biển cuộn trào mãnh liệt lan tỏa ra ngoài!

Trên đỉnh núi, một đạo sát niệm tuyệt mạnh phóng lên cao, như một thanh cự kiếm, đánh thẳng vào trời xanh!

Trong sát niệm có vô tận ý gϊếŧ chóc, không hề có tình cảm, băng lãnh đáng sợ, chúng nó ngưng tụ lại một chỗ, nhanh chóng tạo thành một luồng ý chí cực kỳ sâu sắc huyễn hoặc, sau đó ý chí này nhanh chóng lớn mạnh, trở nên kiên cường cứng rắn, không hề lẫn theo tạp chất, giống như bản chất mạnh mẽ của kiếm ý vậy!

Vô Tình Sát Lục Kiếm Đạo! Vô Tình Sát Lục Kiếm Ý!

Kiếm ý này cường thế phóng xuất ra kiếm áp cuồn cuộn không gì sánh được, như hồng thủy cuốn qua bốn hướng tám phương. Sát khí một đường lan tràn, phàm là những nơi nó đi qua, vạn vật đều bị đóng băng, một khi đυ.ng vào, thì vô tình kiếm khí sẽ gây ra sát thương cho người!

Toàn bộ phụ cận Tiểu Trúc Phong đã bị đóng băng, nó còn đang không ngừng lan tràn ra, mấy ngọn núi nhỏ ở phụ cận tất cả đều bị ảnh hưởng, không lâu sau đó cũng bắt đầu ngưng tụ ra một màn sương trắng nhàn nhạt.

Ngay lúc này, đột nhiên có vài đạo quang mang rực rỡ từ trên đỉnh mấy ngọn núi nhỏ bay ra, thoáng cái đã bao phủ toàn bộ ngọn núi vào bên trong, như phủ thêm lên nó một cái l*иg bằng gấm trơn tuột đẹp đẽ. Những nơi Vô Tình Sát Lục Kiếm Ý đi qua, trên l*иg liền bị đông cứng vang lên tiếng “ rắc rắc”, khiến cho l*иg bị rạn, nhưng cũng may là không bị nứt.

Vô Tình Sát Lục Kiếm Ý càng lan càng xa, phương viên trăm dặm xung quanh đều bị ảnh hưởng, từ từ bị bao phủ trong một màn tuyết trắng xóa!

Bởi vì bị ảnh hưởng bởi kiếm ý, vô số đệ tử từ các ngọn núi nhỏ đều ở trong l*иg, vận khởi chân nguyên để chống đỡ, không ai dám bước ra khỏi l*иg!

Từ Tử Thanh ngửa đầu nhìn, cảm thấy vô cùng chấn động.

Luồng kiếm ý phóng lên cao tận trời ấy, chính là Vô Tình Sát Lục Kiếm Ý của Vân sư huynh sao? Rất bá đạo! Rất cường ngạnh!

Khâu Ha chân nhân xua tay phóng ra một cái l*иg phòng hộ, đem tầng mây bao quanh cẩm lăng, sau đó mới thả tám nữ đệ tử ra.

Các nàng dìu đỡ nhau, khó khắn lắm mới đứng vững, khi thấy được kiếm ý vô biên, đều hoa dung thất sắc. Mặc dù đã qua hơn mười năm, nhưng các nàng vẫn nhớ như in cái lần trèo lêи đỉиɦ núi thì bị kiếm ý trùng kích, suýt nữa thần hồn bị tan vỡ. Hôm nay nhìn thanh thế lớn thế này, so với trong trí nhớ của các nàng còn cường hãn vô cùng. Khiến cho các nàng có thể nào mà không kinh hồn táng đảm!

Mắt thấy mấy tòa tiểu phong đều đang ngoan cường chống đỡ lại sát ý tập kích, đột nhiên có một bóng người nhảy ra từ một đỉnh núi. Thân hình người này nhanh như điện, sau khi ra khỏi l*иg phòng hộ quang mang quanh thân người nọ lưu chuyển, rồi lại nhanh tay đánh ra mấy đạo pháp quyết, liên tục bắn về phía ngọn núi người nọ vừa lao ra. Sau khi l*иg phòng hộ lại được phủ thêm một tầng ánh sáng, người đó mới nhanh chóng bay lại đây, miệng nói: “ Khâu lão nhi, mở cấm chế cho ta!”

Khâu Ha chân nhân quay đầu nhìn lại, lắc đầu cười nói: “Biết ngay là lão già cổ quái nhà ông sẽ tới mà!” Nói xong, liền giơ tay lên mở ra một lỗ hổng trên l*иg phòng hộ, đợi người tiến vào, rồi lại nhanh tay tu bổ lại.

Người đến là một lão đầu nhi, xem tuổi tác có lẽ cũng xấp xỉ Khâu Ha, chỉ khác là ông rất khô gầy, vóc dáng cũng thấp hơn một chút. Tướng mạo của ông cũng coi như liêm khiết, nhưng vẻ mặt lại rất kỳ dị, vừa mới tới nơi đã hỏi: “ Khâu lão nhi, sát tinh nhà ông kết đan hả?”

Khâu Ha chân nhân vẻ mặt đắc ý: “ Đúng vậy.”

Lão đầu thoáng cái liền trở mặt: “ Kết đan thì kết đan, không thể thu liễm một chút sao? Vô Tình Sát Lục Kiếm Ý đâu phải là thứ dễ chịu gì, phóng xuất ra như vậy! Hư một kiện linh khí của ta còn chưa tính, nếu như làm bị thương mấy đồ nhi tâm can của ta, ta sẽ không để yên cho ông đâu!”

Khâu Ha chân nhân hừ lỗ mũi nói: “ Phi, Chu lão đầu ông! Tất cả đồ nhi bảo bối của ông gom lại một chỗ cũng không bằng đại đệ tử của ta, cho dù là thủ đồ của ông, cũng chỉ tới Hóa Nguyên thôi? Thủ đồ Vân Liệt của ta, đã muốn kết đan rồi đấy!”

Lão đầu nổi đóa: “ Nghìn vạn năm qua những người tu tập kiếm đạo này không ai có thể kết đan, tư chất Vân Liệt tuy rằng cực tốt, nhưng đã đoạn tuyệt thất tình, ta cũng muốn nhìn thử, hắn rốt cuộc làm sao có thể từ vô tình hóa hữu tình!”

Khâu Ha chân nhân càng thêm đắc ý: “ Ông cứ chờ đó mà xem!”

Từ trước tới giờ thủ đồ của ông quanh năm không ở Tiểu Trúc Phong, thì cũng đi bế quan, tình cảm giữa hai người không quá thân thiết, lại thêm Vân Liệt còn tu tập loại kiếm đạo này, hại ông bị Chu Chính Nghị giễu cợt suốt. Bây giờ đồ nhi ông có khả năng như thế, ông cũng muốn hung hăng đạp lên đầu ông ta một lần cho biết!

Bởi vậy Khâu Ha chân nhân cùng Chu chân nhân cùng nhìn vể phía đỉnh núi, tu vi của hai người bọn họ là Kim Đan, quan sát Vân Liệt kết đan, tất nhiên là càng rõ ràng hơn so với người thường.

Lấy đỉnh kiếm ý làm trung tâm, không trung thoáng chốc sinh ra một tia tử quang.

Rất nhanh liền có mây mù tầng tầng lớp lớp kéo đến tụ tập, cuồn cuộn giống như sóng biển, không ngừng va chạm, quay cuồng không ngớt!

Tử quang ánh lên tầng mây, không lâu sau đã làm cho nó nhiễm một tầng ánh tím, cấp tốc thẩm thấu, khiến cho đám mây hóa thành màu tím đậm, trông rất tôn quý. Chỉ một thoáng, đám mây tím tụ trên bầu trời đỉnh núi Tiểu Trúc Phong, che khuất nửa bầu trời, phát ra tia sáng rực rỡ, sâu sắc.

Khâu Ha chân nhân vui vẻ ra mặt: “ Quả nhiên Vân nhi kết đan thì ra mây tím, tốt lắm, tốt lắm!”

Chu chân nhân bên cạnh ông thấy thế thì hừ lạnh một tiếng: “ Kiếp số còn chưa qua, chớ mà vui quá hóa buồn!”

Khâu Ha chân nhân không thèm để tâm đến giọng nói chua loét kia, chỉ vui vẻ mà ngâm nga quan sát.

Từ Tử Thanh thì lại chưa từng gặp được ai kết đan, có chút không hiểu, thấp giọng hỏi: “ Sư tôn, mây màu tím có ý nghĩa gì hay sao?”

Tâm tình của Khâu Ha chân nhân vô cùng tốt, liền chỉ điểm: “ Lúc tu sĩ kết đan, bởi vì độ tích lũy trong lúc kỳ Hóa Nguyên mà sinh ra dị tượng khác nhau. Trong đó mây màu tím là tốt nhất, rồi đến màu vàng, chót nhất là màu trắng. Đại sư huynh của con đã sớm đột phá Hóa Nguyên từ lâu, còn ngộ được cả kiếm ý, nên tất nhiên tích lũy vô cùng thâm hậu, vì vậy sư tôn đã sớm biết khi Vân nhi kết đan, nhất định sẽ là mây màu tím!”

Trong đầu Từ Tử Thanh lóe lên tinh quang, lại hỏi: “ Kết xuất ra mây màu tím, có quan hệ gì với tu hành ngày sau không?”

Khâu Ha chân nhân thấy y rất có ngộ tính, cũng cười nói: “ Đúng là thế. Mọi người đều biết, kết xuất ra mây tím nghĩa là người đó có tích lũy thâm hậu, nếu như không phải giữa đường ngã xuống, thì ngày sau kết anh càng thêm dễ dàng, kế đó là người kết xuất ra mây vàng, còn mây trắng…sợ rằng kết anh sẽ có chút khó khăn.”

Ông nghiêng đầu nhìn về phía mây mù còn đang cuồn cuộn trên đỉnh Tiểu Trúc Phong, sắc mặt có chút ngưng trọng: “ Nhưng tu sĩ có tích lũy thâm hậu lúc kết đan ra mây màu tím, mặt khác cũng cho thấy…kiếp số mà tu sĩ đó phải trải qua càng thêm tàn khốc.”

Phàm là lúc tu sĩ kết đan, trải qua mấy kiếp số đều là tâm ma kiếp.

Vân Liệt lúc này đã đến thời khắc nguy cấp.

Hắn cùng với Từ Tử Thanh làm bạn nhiều năm, đã từ trong hàng nghìn hàng vạn vô tình uẩn ra một chút tình bạn thân thiết, lấy tình cảm này gốc lôi kéo ra thất tình đã bị đóng băng từ lâu, nhờ đó mới có thể đối chọi lại với tâm ma, khiến cho hắn thuận lợi kết đan.

Cái gọi là tâm ma kiếp, cũng chính là nguyên nhân khiến các tu sĩ từng tu tập Vô Tình Sát Lục Kiếm Đạo bị ngăn trở trước cánh cửa Kim Đan.

Chỉ thấy trong đám mây tím rộng lớn vô biên, đột ngột sinh ra một cái lỗ đen nhỏ.

Lỗ đen nhanh chóng mở rộng, hấp dẫn gió trong phạm vi trăm dặm, không ngừng xoay quanh. Lập tức nó biến thành một vòng xoáy lớn bao phủ toàn bộ đỉnh núi, không ngừng hút tàn bộ vô tình sát lục kiếm khí vào, giống như một cái miệng không đáy khổng lồ, tràn đầy tham lam như một con ác thú.

Bỗng lúc này, có một đạo hắc quang chợt đánh xuống!

Hắc quang vô hình vô thể, tựa như một luồng khói nhẹ, lại tựa như một cái bóng đen, nhanh chóng đánh về phía kiếm ý.

Trong không khí có vô số tiếng ma gào quỷ khóc vang lên, nhưng khi lắng nghe kỹ thì lại không thể nghe thấy.

Đây chính là oai lực của tâm ma, nó không phải công kích hữu hình mà là công kích thẳng vào thần hồn, quấn lấy thần thức, làm dao động tâm chí, câu dẫn ngọn nguồn ma niệm trong nhân tâm, không ngừng phóng đại, không ngừng đề cao…

Bất quá, người tầm thường không thể đối đầu với tâm ma, nhưng Vân Liệt thì lại khác.

Hắn có kiếm ý.

Kiếm ý là ý niệm ngưng hình thành vật, có thể hữu hình mà cũng có thể vô hình, có thể công kích thần hồn, nên tất nhiên cũng có thể công kích tâm ma.

Vô Tình Sát Lục Kiếm Ý đảo qua, bóng đen kia liền phát sinh một tiếng thét gào, hóa thành hư không!

Nhưng một con tâm ma bị diệt không có nghĩa là tâm ma kiếp đã qua.

Từ vòng xoáy trong lỗ đen kia bỗng thoát ra vài cái bóng đen, giống như vô số quỷ ảnh, con trước ngã xuống con sau tiến lên đánh về phía ngọn núi Tiểu Trúc Phong. Bóng đen vừa đυ.ng phải kiếm ý, liền lập tức bị tiêu tán, không ngừng hét gào chói tai.

Cuối cùng, mãi đến khi trong vòng xoáy không còn thoát ra cái bóng đen nào nữa, mà đột nhiên gió êm sóng lặng.

Nhưng loại yên tĩnh này, lại giống như sự yên lặng trước cơn bão táp, uy áp nặng nề, hết sức căng thẳng—–

Có một loại cảm giác cực kỳ quỷ dị chợt hạ xuống.

Đây cũng chính là cửa ải cuối cùng, cũng chính là cửa ải quan trọng nhất.

Kiếm ý có thể chém gϊếŧ tâm ma, nhưng lại không thể chém gϊếŧ được những ý cám dỗ do tâm ma kiếp phóng ra.

Loại cám dỗ này, chỉ có thể dựa vào một thân ý chí, giữ cho tâm linh thật trấn tĩnh trong sạch mới có thể nhìn thấu được thật giả, mới có thể vượt qua cửa ải này.

Vân Liệt có thể từ vô tình tìm ra một điểm hữu tình hay không, chính là ngay lúc này.

Một lúc lâu, vắng lặng không tiếng động.

Đột nhiên, kiếm ý trên đỉnh núi Tiểu Trúc Phong đột nhiên tiêu tán, sát ý lạnh như băng hòa cùng với kiếm khí, dần dần sinh ra một loại chấn động cực nhẹ, như có như không, khiến cho kiếm khí cùng với sát ý như có thêm nhân khí.

Khi tia nhân khí cực mảnh kia lướt qua, băng sương khắp trời kia liền hóa thành từng luồng sương trắng, toàn bộ đang từ từ tiêu tán.

Sáy ý hòa lẫn kiếm khí cuối cùng không chỉ còn băng hàn vô tận nữa. Mà trong sự xơ xác tiêu điều đó dần sinh ra một tia tình cảm ấm áp, tình cảm ấy ấm áp như ánh đèn, khiến người có thể bảo trì bản tâm, thắp sáng thần trí.

Sát niệm lạnh như băng tuyết bao phủ khắp tòa núi tan rã, thoáng cái liền hóa thành hư không, đồng thời những nơi trước đó bị sát khí tập kích giống như đại địa hồi xuân, khôi phục lại sinh cơ bừng bừng.

Lỗ đen trên đám mây tím dần dần thu nhỏ, rồi biến mất hẳn.

Trên bầu trời trời quang mây tạnh, thoáng cái hé ra một khoảng trời quang thoáng đãng sáng sủa.

Tâm ma kiếp đã qua, Vân Liệt đã đột phá kim đan thành công!

Từ Tử Thanh chậm rãi thở ra, lúc này mới phát hiện, mình thế mà vừa rồi mải mê nhìn đến quên cả thở.