Thần thức của tu sĩ Kim Đan truyền âm cực kỳ nhanh, Từ Tử Thanh theo lời sư tôn nói ngồi phía bên trái, cũng có chút tò mò nhìn ra ngoài cửa. Mới vừa rồi y chỉ lo chuyên tâm đi theo Vân sư huynh bái kiến sư tôn, vẫn chưa để ý lắm đến hình dáng tướng mạo của mấy sư muội ra sao.
Không lâu sau, liền có đủ loại âm thanh nhẹ nhàng bên ngoài vang lên, thế nhưng vẫn chưa dám tiến vào.
Khâu Ha chân nhân cười ha ha, cất cao giọng: “ Mấy nha đầu không cần để ý, đại sư huynh của các con đi rồi!”
Từ Tử Thanh nghe vậy có chút buồn cười, nghiêng đầu qua che giấu ý cười trên miệng, sau đó xoay đầu trở lại.
Ngay lúc này, ngoài cửa có nhiều tiếng bước chân đang đến gần, còn có mùi thơm nhàn nhạt từ trong gió truyền đến, lại có tiếng chỉnh trang, vuốt phẳng lại y phục, có thể thấy người đến không hề ít. Tiếp đó, cửa gỗ bị đẩy ra, có bảy tám thiếu nữ thướt tha tiến vào.
Những thiếu nữ này xinh đẹp động nhân, bởi vì là tu sĩ, dung nhan không hề lão hóa, dáng điệu uyển chuyển, phong tư yểu điệu, y phục đủ màu sắc rực rỡ sáng loáng nhưng không mất lịch sự mà rất tao nhã, càng tăng lên nét xinh đẹp tuyệt trần của các nàng.
Khâu Ha chân nhân cười ha ha nhìn các nữ tử, nói: “ Đây chính Từ Tử Thanh, đệ tử thân truyền ta mới thu, các con mau lại đây, bái kiến nhị sư huynh đi.”
Đám thiếu nữ đều đồng loạt lễ bái, dịu dàng nói: “ Kiến quá nhị sư huynh…”
Từ Tử Thanh đã bao giờ gặp trường hợp này đâu? Đột ngột nhìn thấy rất nhiều nữ tử, còn nhìn thấy xiêm y các nàng đủ loại màu sắc sặc sỡ, còn không phân biệt được ai với ai, không thể làm gì khác hơn là đứng dậy, cười ôn hòa: “ Chư vị sư muội hữu lễ.”
Đám thiếu nữ liếc mắt nhìn nhau, đồng loạt tươi cười rạng rỡ, mở miệng nói:
“ Tiểu muội Phương Chi Nhu, nhị sư huynh hữu lễ.”
“ Tiểu sư muội Sầm Thiến Nhi, thỉnh nhị sư huynh chỉ giáo nhiều hơn!”
“ Tiểu sư muội Lang Uyển, nhị sư huynh kiến lễ…”
“ Tiểu sư muội Kỳ Mạn Mạn, sau này thỉnh nhị sư huynh chỉ điểm nhiều hơn…”
“ Tiểu muội Trần Diệu Đồng, lần đầu ra mắt nhị sư huynh…”
“ Tiểu muội Công Dã Tích…”
“ Tiểu muội Tô Huệ…”
“ Tiểu muội Thiệu Nghi…”
Trong nhất thời oanh oanh yến ngữ tràn đầy bên tai, các sư muội rất thân thiện, nhưng Từ Tử Thanh lại cảm thấy nhiều giọng nói đan xen vào nhau như vậy cũng không phải là tốt, tựa hồ như đáp cái này không tiện, đáp cái kia thì không ổn, khiến cho đầu óc quay cuồng, khó mà tiêu nổi.
Bỗng nhiên có nữ tử thấy Từ Tử Thanh ôn nhu hiền lành như vậy, càng muốn thân cận với y hơn, tiến lên trước vài bước, nhưng Từ Tử Thanh lại bị hù dọa, lập tức lui về sau mấy bước.
Khâu Ha chân nhân lại thấy rất vui vẻ, cho đến khi thấy một thiếu nữ thanh tú mặc váy nhu màu tím bước lên muốn kéo lấy tay áo Từ Tử Thanh, thì mới mở miệng ngăn cản: “ Đừng thấy nhị sư huynh của các con hiền lành mà khi dễ, phải có tư thái của sư muội chứ!”
Lúc này các thiếu nữ mới lui về sau, nhìn thấy sư huynh đứng một bên ngại ngùng, không khỏi đều cười khanh khách.
Từ Tử Thanh thở phào nhẹ nhõm, nhìn về phía sư tôn, trong mắt sư tôn lộ ra vẻ trêu ghẹo, lại nhìn các sư muội,…Các sư muội lúc này đều tươi cười dịu dàng, tình cảnh này, thật không biết nên buồn cười hay là bất đắc dĩ đây.
Đợi đến khi các sư muội đều đứng quy củ lại, y mới nhìn rõ tướng mạo của các nàng.
Chỉ thấy các thiếu nữ này người thì mặc váy la, váy nhu, váy nguyệt hoa, váy lưu tiên, váy lưu vân, đủ loại kiểu dáng, màu sắc khác biệt, phong tư khác nhau, phối hợp trang phục cực kỳ khéo léo. Họ đều là những nữ tử mỹ mạo, có nàng thì mỏng manh mềm yếu, nàng thì mặt mày thanh lệ, nàng thì dung sắc kiều mị, hoạt bát xinh xắn, nói chung khí chất mỗi người không ai giống ai, cũng không hề có điểm gì tương đồng.
Tuy đẹp thì đẹp, nhưng lại không có ai trên Trúc Cơ, tuổi tác của các nàng lớn hơn nhiều so với Từ Tử Thanh, nhưng tu vi thấp, có thể thấy tư chất cũng giống giống nhau.
Từ Tử Thanh nhìn qua một lượt, trong bụng cảm thán. Những nữ tử tuyệt sắc như vậy, tất cả đều do sư tôn tuyển chọn ra, có thể thấy ông đối với Vân sư huynh quả thật là phí hết tâm tư.
Nghĩ nghĩ một chút, y mở lòng bàn tay ra, trong lòng bàn tay hiện ra tám cái túi lá: “ Trước đó chưa có chuẩn bị, huynh chỉ có chút lễ mọn gặp mặt, xin chư vị sư muội hãy nhận lấy.”
Bởi vì đây là đại thế giới, tuy trong nhẫn trữ vật của Từ Tử Thanh nhiều linh thảo, niên đại cũng lớn, phẩm chất đều là thượng đẳng, nhưng đại thế giới rộng lớn như vậy, y cũng không biết được linh thảo của mình được xếp vào loại nào nữa. Vì vậy mặc dù những linh thảo y chọn đều tương đối trân quý, đều là linh thảo trên ba ngàn năm, nhưng cũng chỉ dám xưng là “ lễ mọn” mà thôi.
Tám nữ tử thấy thế, đều đồng loạt nhìn về phía Khâu Ha chân nhân, thấy bộ dáng ông tươi cười khả cúc không có gì bất mãn, mới vui mừng, chia nhau lên nhận lấy.
Các nàng cũng không phải người thích khách khí kiểu cách gì, đều mở túi lá ra ngay tại chỗ, thấy rõ bên trong đều là linh thảo thượng phẩm tương hợp với thuộc tính của mình, liền tươi cười càng thêm kiều diễm, lao nhao nói lời cảm tạ.
“ Nhị sư huynh đúng là người tốt!”
“ Đa tạ nhị sư huynh!”
“ Linh thảo có niên đại như vậy, quả thật rất hiếm thấy…”
“ Lễ gặp mặt của nhị sư huynh, tiểu muội xấu hổ xin nhận…”
“ Nhị sư huynh…”
Thật ra trong đại thế giới này tất nhiên có nhiều loại linh thảo còn tốt hơn của Từ Tử Thanh nhiều, nhưng những loại linh thảo này cũng không tới phiên những đệ tử ký danh như các nàng sử dụng. Vì vậy khi được Từ Tử Thanh tặng cho linh thảo với niên kỷ cùng phẩm chất như vậy, đối với các nàng mà nói đó chính là món quà tuyệt vời nhất. Huống chi linh thảo này còn tương hợp với thuộc tính của họ, vì vậy sao có thể không vui mừng vậy được chứ? Lúc nhìn Từ Tử Thanh, càng nhìn càng thấy y càng thêm ôn nhu dễ gần, đối với vị sư huynh này cũng sinh ra một chút kính yêu.
Còn Từ Tử Thanh thấy phản ứng của các sư muội như vậy, thầm thở phào nhẹ nhõm, trong lòng cũng sinh ra một chút ấm áp.
Bất luận thế nào, nếu món quà của mình được người khác thật lòng yêu thích, tất nhiên là không thể tốt hơn rồi.
Đám nữ đệ tử yêu thích cầm mấy túi linh thảo không buông tay, Từ Tử Thanh thì mặt mang nét cười.
Khâu Ha chân nhân thấy sư huynh muội họ ở chung hòa hợp như vậy, nhãn thần cũng càng thêm hòa ái: “ Tử Thanh nhập môn hạ của ta, tất nhiên cũng sẽ ở trên Tiểu Trúc Phong này. Vi sư ở trong nhà gỗ này, mấy sư muội của con thì cách nhà gỗ này một con sông, còn đại sư huynh con bởi vì tu tập kiếm đạo, nên ở một mình trên đỉnh núi..không biết Tử Thanh muốn ở nơi nào?”
Từ Tử Thanh nghĩ nghĩ một chút, nói: “ Các sư muội đang ở độ tuổi thanh xuân, sư tôn lớn tuổi thì không sao, nhưng con là nam tử, không thể ở cùng trong một động được. Con nghĩ, có lẽ ở gần Vân sư huynh trên đỉnh núi cũng tốt.”
Lời y vừa nói ra, trong phòng thoáng chốc lặng ngắt như tờ.
Các sư muội phút trước còn đang vui vẻ ra mặt, nghe xong lời này, sắc mặt đều trở nên trắng bệch.
Trong đó có một thiếu nữ khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ, tên là Kỳ Mạn Mạn lá gan hơi lớn, tính tình cũng nóng nảy. Nàng rất có hảo cảm với vị sư huynh mới tới này, liền lập tức mở miệng: “ Nhị sư huynh, huynh, huynh đừng có ở lại trên đỉnh núi.”
Từ Tử Thanh ngẩn ra.
Có thiếu nữ này đi đầu, mấy sư muội còn lại cũng đều nhao nhao lên khuyên nhủ y suy nghĩ lại.
Sầm Thiến Nhi mặc hồng y nói: “ Đại…đại sư huynh ở đó, nếu nhị sư huynh muốn ở đó, chỉ sợ không ổn lắm đâu!”
Lại có Lang Uyển tính tình hoạt bát nói: “ Trên đỉnh núi rất lạnh lẽo, nhị sư huynh ôn hòa như vậy, vẫn là đừng đi nơi đó chịu khổ!”
Trần Diệu Đồng trước đó còn muốn kéo tay áo y cũng giậm chân khuyên nhủ: “ Huynh nếu đi ở cùng một chỗ với đại sư huynh, vạn nhất…Ai nha nhị sư huynh, các muội cũng không gạt huynh đâu!”
Các sư muội khác cũng lập tức khuyên can:
“ Đại sư huynh tu tập công pháp rất đáng sợ, chỉ cần liếc nhìn một cái, thần hồn đã sợ đến mức chấn động!”
“ Tính tình đại sư huynh rất khó ở chung, nhị sư huynh đừng tự mình chuốc lấy cực khổ…”
“ Sát tính của đại sư huynh rất nặng, nhị sư huynh, huynh…”
“Nhị sư huynh, tuy huynh là nam tử, nhưng cũng là sư huynh của bọn muội, huynh chỉ cần ở xa một chút là được! Nhị sư huynh, tiên đồ huynh mênh mông, đừng có tùy tiện đem tính mạng ra đánh cược…”
Những lời như vậy ngươi một lời ta một lời, đem Vân Liệt nói thành hệt như hồng thủy mãnh thú. Xem ra, những sư muội này sợ đại sư huynh đến tận xương tủy!
Từ Tử Thanh lúc này mới biết, trong lòng người đời Vô Tình Sát Lục Kiếm Đạo là đạo đáng sợ đến thế nào, cùng là đồng môn, mà cũng khó tránh khỏi sợ hãi.
Y tất nhiên chưa từng sợ hãi Vân Liệt, hiện giờ nghe các vị sư muội luân phiên khuyên nhủ, trong bụng thầm thở dài.
Khẽ lắc đầu, Từ Tử Thanh đem những lời nói kia ngăn lại: “ Trước tiên, cảm tạ các muội đã quan tâm huynh, tuy rằng kiếm đạo Vân sư huynh tu tập có chút đáng sợ, nhưng huynh ấy rất tốt, các sư muội cũng đừng nên nói vậy…”
Nghe nhị sư huynh nói thế, đám nữ tử đều trợn to hai mắt.
Lại nghe Khâu Ha chân nhân cười nói: “ Nhị sư huynh của các con, chính là do Vân Liệt tự mình dẫn đến bái sư ta đó. Trước đó, hai người đã từng là một đôi hảo hữu tri kỷ, nếu ở chung một chỗ, cũng không có trở ngại gì đâu, có lẽ Vân nhi cũng sẽ không có dị nghị gì.”
Đám nữ tử nghe vậy vừa sợ hãi vừa kinh ngạc, Công Dã Tích phản ứng lại nhanh nhất, nghi hoặc hỏi: “ Chẳng lẽ kiếm đạo của đại sư huynh có tiến cảnh?”
Tu vi của đại sư huynh đã tới đỉnh phong Hóa Nguyên, Vô Tình Sát Lục Kiếm Đạo cũng đã đạt đến bình cảnh lớn nhất, nếu đại sư huynh làm hảo hữu với nhị sư huynh, chẳng phải là đã sắp đột phá sao!
Lúc này Thiệu Nghi run giọng hỏi: “ Chẳng lẽ đại sư huynh đã đột phá được cửa ải kia?”
Mấy nữ tu còn lại mặc dù rất sợ hãi Vân Liệt, nhưng cũng đều mang vẻ mặt chờ mong, nhìn về phía Khâu Ha chân nhân.
Khâu Ha chân nhân mỉm cười gật đầu: “ Vân nhi quả thật đã tìm ra cơ hội đột phá, chính nhị sư huynh của các con là người có công lao đó.”
Lúc này ánh mắt của các vị nữ tu khi nhìn Từ Tử Thanh ngoài thân cận còn mang theo rất nhiều kính phục.
Thấy đám nữ tử không còn ý kiến gì nữa, Khâu Ha chân nhân mở miệng nói: “ Đã vậy thì Tử Thanh cứ ở cùng Vân nhi trên đỉnh núi. Tử Thanh thuộc tính Mộc, nếu muốn mở động phủ, có lẽ cũng không tiện, có gì con có thể nhờ Vân nhi giúp đỡ cho.”
Từ Tử Thanh cũng mỉm cười: “ Xin sư tôn yên tâm.” Y kỳ thực cũng không phải khăng khăng muốn ở trên đỉnh núi, chỉ là không tiện ở cùng với các vị sư muội. Nếu như ở trên đỉnh núi mà Vân sư huynh thấy ngại, y có thể chuyển xuống phía dưới ở, cũng không có gì bất tiện.
Cứ như vậy, chỗ ở của Từ Tử Thanh đã quyết định, chuyện sau đó là nên đi mở động phủ, vào động định cư là được.
Ngay lúc này, bỗng có một đạo hàn ý cực mạnh truyền đến.
Nhiệt độ trong nhà gỗ đột ngột giảm xuống, thoáng chốc giống như hầm băng, không khí không ngừng trở nên rét lạnh.
Một loại sát niệm cực kỳ mạnh liệt bao trùm nơi đây, giống như có một đôi mắt lạnh lẽo từ trên không trung đảo qua, khiến cho đám nữ tử sinh ra run sợ từ trong đáy lòng. Áp lực cực lớn khiến cho các nàng khó có thể đứng vững, nếu như không dìu đỡ nhau, là đã khụy chân xuống rồi.
Từ Tử Thanh cũng cảm thấy giống như bị người nhìn thấu lục phủ ngũ tạng, tuy chỉ trong một cái chớp mắt, cũng khiến y cũng kinh hãi không thôi.
Khâu Ha chân nhân cũng nhảy dựng lên, miệng cười mắng: “ Hỗn tiểu tử này, lại muốn đột phá Kim Đan vào lúc này!” Ông lập tức ném ra một cái l*иg, bao cả đám nữ tử lại, sau đó liền chạy nhanh ra ngoài, vừa chạy vừa vội vàng nhắc nhở, “ Tử Thanh, nhanh theo ta ra ngoài!”
+ váy la: các loại váy được dệt từ tơ tằm+ váy nhu:+váy nguyệt hoa: Loại váy xuất hiện vào cuối đời nhà Minh. Vào những năm cuối đời nhà Minh, họa tiết trên váy càng ngày được quan tâm, nếp gấp ở eo ngày càng nhiều hơn, theo tục truyền làm một bức tranh nhạt trên váy, tổng cộng có mười miếng. Mỗi một màu đều rất nhẹ nhàng, thanh lịch như là ánh trăng, nên được gọi là váy nguyệt hoa.+ Váy lưu tiên: Váy thuộc triều đại nhà Hán+ Váy lưu vân