Cảnh Sát Đại Tỷ Và Cô Giáo

Chương 51

Phương Anh bị Hà Nhất Phương thu hút sự chú ý, bỏ qua thằng nhóc kia, rất tự nhiên nằm lại bàn tay xinh đẹp của nàng, gật đầu xác định mình rất ổn.

Cả dám người hơn 30 người quây quanh chỗ hai người cứ thể trở thành bong bóng xà phòng, xuất hiện rồi biến mất giống như chưa hề tồn tại. Cái này cũng quá quá đáng di. Cả nhóm thanh niên ngỗ ngược đều âm thầm cảm thán, chỉ có duy nhất đại ca của họ là vui vẻ cười đến ngoác miệng điên cuồng vỗ tay.

Khẩu vị của đại ca thật sự quá nặng rồi!

Nhưng phải như thế mới xứng đáng làm đại ca của chúng ta!

Chí lí, chí lí!

Tiếng vỗ tay chậm rãi rồi tiết tấu nhanh dần kèm theo diệu cười khoái chỉ từ dâng sau dám đông xuất hiện. Đám đàn em dang bầu lại xem trò vui bắt đầu đứng rẽ sóng làm hai hàng chào đón dại ca. Một người đàn ông đem lại cảm giác quen thuộc dần xuất hiện, sự hứng thú cũng tăng dần theo mỗi bước chân.

Đám đàn em nhanh nhẹn đem ghế đặt xuống cho đại ca, còn nhân tiện dùng vạt áo lau sạch ghế, cung kính cẩn thận hầu hạ.

Người được coi là đại ca này trên dưới ba mươi tuổi, ăn mặc bảnh bao, áo sơ mí kết hợp quần tây gọn gàng, gương mặt sáng sủa nhưng khi cười lên cực kì biếи ŧɦái. Mà Phương Anh càng nhìn lại càng thấy tên này quen mắt.

Hắn ta ngồi vắt chân chữ ngũ, khuỷu tay chống lên dùi, tay chống cắm, tay còn lại khoác phía sau chiếc ghế đang ngồi, dáng người ngồi cực kỳ nhàn nhã tự tin, liếc nhìn hai người đánh giá lên xuống, chép miệng vài cái rồi lạ bắt đầu diệu cười quái gở như cũ.

Phương Anh thật sự có chút dị ứng với cái diệu cười này nhưng cũng chính lúc hắn ta cười sảng khoái như thế này lai giúp cô lục lọi được chút trí nhớ cũ cực kỳ hữu ích.

Tên này chính là tay ở quán bar lần trước nhìn cô và Hà Nhất Phương cười gian trá. Dù đúng là ánh sáng lúc đó không tốt nhưng Phương Anh vẫn tự tin rằng mình có thể nhận ra hắn. Như một khả năng về giác quan của cảnh sát, Phương Anh sẽ luôn ghi nhớ những người đặc biệt khả nghi. Mà hắn ta chính là một người tiêu biểu như thế.

Ngoại hình đạo mạo, trưởng thành lịch lãm, gương mặt thoáng chút có chút hiền lành dễ mến nhưng ẩn chứa bên trong là một kẻ biếи ŧɦái, suy đồi đạo đức, là một tên buôn ma túy, một tên đại ca có số có má. Nhưng cái sự nghiệp "lẫy lừng" đâm thuê chém mướn ấy là của bố hắn ta, hằn ta dưới mắt của các trưởng lão và dàn em khác chỉ là một tên công tử dựa hơi bố, tập hợp một đám trẻ ranh lại phất trương thanh thế nhưng sự thật hoàn toàn nhờ có ông bố quyền lực hậu thuẫn.