Nhưng miệng cười như thế, tay cũng rất thành thạo giúp cho cô học trò nhỏ thoát khoải bàn tay dơ bẩn của kẻ đối diện, cũng toàn lực giúp đối phương tránh xa hẳn ba bước, ôm trọn cô gái nhỏ trong long an ủi động viên. Mọi thao tác diễn ra trơn tru, khiến chính tên thầy giáo kia cũng không phát giác ra là có gì đó không ổn.
"À.. ha...haha." Hắn ta cười ngượng mấy cái, lại giải thích rằng chỉ đang giúp học sinh của mình chấn chỉnh kỹ thuật cải thiện thành tích, vài câu sáo rỗng coi như qua loa hết chuyện.
Trong câu lạc bộ bơi lội này hắn ta có thể như một vị vua nhỏ, mọi chuyện đều nằm trong tầm tay khống chế của hắn. Dù ngạo mạn hay tự cao là thế nhưng nhìn chung để tồn tại tới giờ phút này hẳn ta cũng không phải tên ngốc không biết đối nhân xử thế đúng lúc, chính sách ngoại giao khôn khéo che lấp bởi ngoại hình cùng nụ cười hiền lành của hẳn khiến hắn đúng nghĩa trở thành con quỷ đội lốt người.
Nhưng một tên như hẳn, không có thể lực ngầm dẳng sau chống lưng sao? Tất nhiên là có và nó lại là một góc khuất đen tối khác.
"Hay cậu thay đồ về trước đi, mình có chuyện nhờ thầy của cậu một chút. Có khi mình lại vào câu lạc bộ bơi lội với cậu dãy, như thế mình có thể ngày nào cũng về chung với nhau. Được không ạ thầy?" Phương Anh nhẹ nhàng đặt chiếc kẹo sữa vào tay cô gái nhỏ trước mặt đang lo lắng nhìn cô. Cô biết em lo lắng cái gì, lo lắng cô ở lại một mình với hắn ta, lo lắng cô lại giống em. Hôm nay nếu hắn ta không đột nhiên xuất hiện mà thường xuyên vắng mặt trong các buổi tập thì có lẽ em đã không phải rơi vào trường hợp như thế. Nhưng liệu không phải hôm nay thì mãi mãi là không bao giờ gặp phải sao?
Thật may vì có bạn ấy ở đây!
Nhìn thấy ánh mắt trấn an mình cùng chiếc kẹo sữa ngọt ngào trong tay, cô học trò nhỏ để lại cho Phương Anh một ánh mắt biết ơn, sau đó phải nghe Phương Anh xác định một lần nữa mới yên tâm rời di, "Mình ổn mà, cậu cứ về trước di."
Tên thầy giáo kia không hiểu chuyện gì vẫn thao thao bất tuyệt một bên rằng câu lạc bộ bơi lội đang không tuyển người, nhưng cũng ngụ ý không phải không có cách khác, rồi lại hào phóng nói cho Phương Anh biết về những thành tích hắn ta cùng câu lạc bộ bơi lội giành được về cho trường là đáng tự hào biết bao.
Nhìn thấy Phương Anh xinh đẹp cá tính như này, từ lúc đầu nói chỉ có năm phút rảnh, hắn ta đã thao thao bất tuyệt tận mười lăm phút. Còn Phương Anh cũng rất chăm chú ngồi nghe.