Phương Anh lấy điện thoại ra đưa về phía Lâm Thế Dân đang đuổi sức nằm trên ghế, hắn ta hé mắt nhìn hình ảnh trước mặt có chút sửng sốt nhưng vẫn ngoan cố không chịu hợp tác, miệng liên tục gào hét gọi bảo vệ tới.
"Tao không có biết gì hết! Đừng hòng đem mấy cái video này đến dây làm gì được tao. Muốn tống tiền tạo à? Còn khuya mới lừa được thắng này." Lâm Thế Dân giống như đã chuẩn bị hết từ trước, tuyệt nhiên phủ định mọi liên quan. Hắn ta nhìn video có hình ảnh của mình cách đây một năm có chút khó hiểu, chính hắn cũng hoàn toàn không biết những video này đã phát tán trên internet.
Phương Anh hết kiên nhẫn với hắn ta, gương mặt lạnh lùng kéo áo sơ mi của hắn xuống, để lộ hình xăm đặc biệt giống với người trong video. Lâm Thế Dân liên tục lắc đầu phủ định nói người giống người, không đủ bằng chứng thuyết phục. Phương Anh nhướn mày, đưa lưỡi đã đá má bên phải bắt đầu nóng mắt.
"Này, này... mày định làm gì? Mày tin tao kiện mày không?" Lâm Thế Dân thấy Phương Anh bày ra dáng vẻ du côn bất cần đời bắt đầu sợ hãi, lùi cổ về sau mà lộn nhào từ sofa xuống dưới đất.
Phương Anh sớm dã xác định trong nhà không có camera, tự tin bẻ từng khớp tay bộ mặt lưu manh tiến về phía Lâm Thế Dân.
Lâm Kiệt Anh gương mặt cứng ngắc bắt đầu hiểu được những gì đang diễn ra, cũng đột nhiên thông minh đột xuất, lôi kéo cô giúp việc xuống nhà bếp đề Phương Anh tùy ý muốn làm gì thì làm. Phương Anh dương nhiên hài lòng với cậu ta, nụ cười trên gương mặt càng trở nên xấu xa, quỷ quyệt hướng về kẻ đang sợ hãi ú ở lăn lộn trên đất thất thanh gọi hai người đang xoay người rời đi.
Đối với Lâm Thể Dân đó là sự tuyệt vọng còn đối với Phương Anh mà nói không có gì tuyệt vời hơn khi lại nhận được sự hợp tác của mọi người như thế.
Tuyệt vọng? Liệu nó đã là gì với nỗi tuyệt vọng, với nỗi ấm ức và tủi hận của những nạn nhân của lạm dụng tìиɧ ɖu͙©, của tấn công tìиɧ ɖu͙© kia.
Vì vẫn còn sự ảnh hưởng của rượu và thuốc lắc đã dùng hôm qua, Lâm Thế Dân yếu ớt thều thào, cố gắng dựa cả người vào tường lắc đầu chờ bị Phương Anh tay dấm chân đạp một trận nhừ tử. Có lẽ cách dây vài phút hắn ta đã không thể tưởng tượng về một cô gái bề ngoài có chút bụi bặm nhưng phàm là phụ nữ với hắn đều là những người yếu đuối
chân yếu tay mềm, vài phút sau lại khiến hắn bất lực chịu trận như vậy.