Chương 98
"Alo." Khương Diệp sau khi nhận điện thoại thì khách sáo nói với đầu dây bên kia một tiếng.
Chung Trì Tân trầm mặc một lúc lâu, làm cho Khương Diệp phải hỏi lại một lần nữa: "Tìm tôi có chuyện gì vậy?"
".. Ngày 25 tôi tổ chức concert cô có thể tới được hay không?"
"Đến hôm nay tôi mới biết ngày 25 cũng là sinh nhật cô, ngày đó cô sẽ tổ chức sinh nhật với mọi người sao?"
"Nếu như sau khi tổ chức sinh nhật xong thì có thể đến concert của tôi được không? Cô là bạn của tôi, tôi muốn hát tặng cô bài hát cuối cùng trong concert để chúc mừng sinh nhật."
Không cho Khương Diệp có cơ hội để nói chuyện, Chung Trì Tân nói một mạch mấy câu.
Khương Diệp mấy lần há miệng muốn nói nhưng cuối cùng cũng chỉ trầm mặc cầm di động, hai đầu điện thoại chỉ còn tiếng hít thở.
"Hôm qua.. anh đi đến đoàn phim sao?" Khương Diệp hỏi một chuyện khác.
Chung Trì Tân lập tức nói: "Hôm trước quên cầm kịch bản cho nên hôm qua đi tìm đạo diễn lấy, hôm qua cô quay phim thế nào?" Anh nói giống như không biết chuyện hôm qua cô không đến đoàn làm phim vậy.
Sơ hở, mỗi một câu anh nói đều có sơ hở.
Ngày hôm trước lúc tới đoàn làm phim, Khương Diệp thấy rõ ràng Bao Điển Hiền đưa kịch bản cho anh, sau đó trợ lý nhận lấy cất vào trong túi.
"Hôm qua tôi không có đi đến đoàn phim."
"Chẳng trách hôm qua không gặp cô ở đó." Chung Trì Tân đang ngồi ở trước đàn dương cầm trong nhà kính, đầu ngón tay đặt trên phím đàn, ngữ khí trấn định "Có phải là cơ thể không thoải mái hay không?"
Khương Diệp cúi đầu xuống nhìn tay mình, cuối cùng nói: "Ngày 25 tôi sẽ đến, trước đó cũng đã nói qua sẽ đến xem concert của anh mà."
Không phải là vì chúc mừng bạn bè, cũng không nói là vì sinh nhật, chỉ vì một lời đã từng hứa.
Chung Trì Tân thật sự muốn đem lời trong lòng nói ra, nói mục đích thật sự của mình, nói cho cô biết ca khúc cuối cùng thật ra là vì cô mà sáng tác, nói mình thích cô đến thế nào, nhưng đến cùng cũng không thể nào nói ra miệng được.
Một cuộc điện thoại nói chưa được bao nhiêu cứ như vậy mà trôi qua.
Khương Diệp quay về chỗ ở, chờ sau khi trợ lý rời đi thì ngồi ở phòng khách nửa giờ sau đó lại lái xe ra ngoài.
* * *
"Làm sao lại tới đây thế?" Tiền Quý theo bản năng nhìn xung quanh một lần, kéo Khương Diệp vào nói "khẩu trang cũng không mang, nhỡ bị chó săn chụp được thì làm sao bây giờ?"
"Ai đến vậy?" Lý Ái đang bưng một đĩa hoa quả từ phòng bếp ra, nhìn thấy Khương Diệp thì hai mắt tỏa sáng "Tiểu Diệp!"
Tiền Quý đã quen biết Khương Diệp nhiều năm như vậy rồi, nhìn qua là biết tâm trạng cô đang không tốt, nói với Khương Diệp: "Aizz, tôi phát hiện có một quán nướng ở gần đây mùi vị cũng không tệ, có muốn đi nếm thử không?"
"Em không đi." Lý Ái nhìn Tiền Quý rồi nháy mắt nói "Em muốn đi ngủ, hai người đi đi."
Tâm trạng Khương Diệp không tốt dùng mắt thường cũng có thể nhận ra, hai người bọn họ nhìn qua đã thấy rõ, Tiền Quý kéo Khương Diệp ra ngoài, thuận tay lấy cái mũ của mình đội lên đầu Khương Diệp.
Lý Ái đi nhanh vào trong phòng tắm, trong đầu có hàng trăm câu hỏi nghi vấn, liền gửi tin nhắn cho Tiền Quý.
Vừa đi ra khỏi nhà thì Tiền Quý nhận được tin nhắn của Lý Ái: [ Chung Thần chẳng phải tổ chức concert đặc biệt vào ngày 25 để chúc mừng sinh nhật Tiểu Diệp hay sao, vì sao tâm trạng của cô ấy còn không tốt như vậy? ]
Tiền Quý: [ Tình nhân người ta giận dỗi chứ sao.]
Lý Ái: [ Lời này nói ra mà cũng tin được sao? Tiểu Diệp giống như người hay đi giận dỗi à? Anh tìm hiểu xem có phải ở trong giới có ai bắt nạt cô ấy hay không.]
Tiền Quý: [ Có thể là Chung Trì Tân giận dỗi.]
Lý Ái: [ Yên lặng, không cho phép nói ca ca như vậy.]
Tiền Quý: [? Em gọi ai là ca ca cơ? ]
Tiền Quý ở bên này động tác quá rõ ràng làm Khương Diệp ngó sang nhìn, anh lập tức thu lại điện thoại.
"Tâm trạng không tốt sao?" Tiền Quý kéo Khương Diệp đến một quán ăn khuya, lúc này quán không có người nào cả.
"Anh lúc nào thì biết bản thân thích Lý Ái thế?" Khương Diệp đột nhiên hỏi một vấn đề không liên quan.
Tiền Quý vỗ đùi: "Cái này sao.. nói thật với cô thì lần đầu tiên nhìn thấy cô ấy tôi đã cảm thấy cô ấy đặc biệt rồi, về sau cứ tự nhiên mà thích nhau vậy thôi."
Trong lúc nói chuyện Tiền Quý vẫn còn vụиɠ ŧяộʍ nhắn tin cho Lý Ái: [ Mà này, vì sao Chung Trì Tân tổ chức concert vào ngày 25 lại là vì Khương Diệp? Ngày 25 là ngày gì? ]
Tiền Quý là Đồ Liêu từ trước đến nay đều gọi cả họ tên của cô, không giống như những người khác chỉ gọi cô bằng họ hoặc tên.
Lý Ái: [.. Anh có phải là bạn tốt của Khương Diệp không thế? Ngày 25 là sinh nhật của cô ấy, các fan đều biết cả rồi, trong những năm này mấy người không tổ chức sinh nhật cho cô ấy sao? ]
Tiền Quý: [ Nhưng mà.. sinh nhật của Khương Diệp là 25 tháng 12 âm lịch cơ.]
Chủ quán vừa vặn mang một bình rượu trắng tới, Khương Diệp mở ra sau đó rót cho mình một ly.
"Ngày 25.. cô có sắp xếp gì không?" Tiền Quý thử thăm dò.
Khương Diệp ngửa đầu uống một chén: "Đi xem concert."
"Concert của Chung Trì Tân à?" Tiền Quý nghi ngờ hỏi, cũng đi xem concert mà, không giống như dáng vẻ khi giận dỗi.
Khương Diệp gật nhẹ đầu.
Trong giới giải trí nếu có người tìm Khương Diệp gây khó dễ, chắc chắn sẽ không phải là dáng vẻ này, Tiền Quý trong lòng thầm nghĩ, nhưng cái người ngồi đối diện này chỉ uống rượu không nói lời nào, càng nghĩ càng cảm thấy chỉ có thể là vấn đề trong chuyện tình cảm.
"Chuyện này, tôi và Lý Ái thỉnh thoảng cũng cãi nhau." Tiền Quý quyết định lấy bản thân làm ví dụ "Cô ấy trước kia cứ thấy tôi thì sẽ chạy mất, sợ tôi ghét bỏ cô ấy, tôi thì lại cảm thấy ngược lại, cô ấy xinh đẹp như vậy, trong nhà lại có tiền, còn tôi chỉ có thế này."
Lý Ái khi còn nhỏ bởi vì xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bị mất đi hai chân, chủ yếu dựa vào chân giả để đi lại. Bên ngoài thì cô ấy rất tự tin hào phòng, thực tế thì khi đυ.ng đến chuyện tình cảm thì sẽ tự động lùi bước.
"Tình yêu là như vậy, đã rơi vào nó thì rất khó để đi ra, nhưng lại càng dễ dàng chui vào cái vỏ của mình." Tiền Quý tận tình khuyên bảo nói "cô xem cô và Chung Trì Tân, hai người đều rất tốt, hai người yêu nhau có chuyện gì thì thẳng thắn nói, nói nhiều lần thì sẽ giải quyết được thôi."
Khương Diệp đột nhiên ngẩng đầu nhíu mày nhìn về phía Tiền Quý: "Người yêu?"
Tiền Quý lấy bình rượu trước mặt Khương Diệp, rót cho mình một ly: "Đừng giả vờ nữa, lão Đồ đã sớm nói cho tôi biết quan hệ của hai người rồi, hai người ở tỉnh Y đã đi chơi với nhau rồi, tôi cũng không phải người xa lạ gì mà còn giấu diếm tôi nữa."
Khương Diệp: ".. Học trưởng nói cho anh sao?"
Lúc ở Tỉnh Y, khi đó cô vừa mới quen biết Chung Trì Tân không lâu.
Tiền Quý 'Ừ' một tiếng rồi ngửa đầu uống một ngụm rượu, sau đó nhíu mày nhìn rượu trong ly, lưỡi líu hết cả lại: "Làm sao lại cay như vậy nhỉ? Mà cô lại uống nhiều như vậy chứ."
Gọi ông chủ đưa đến hai lon nước ngọt, Tiền Quý đem rượu trên bàn dọn dẹp đặt ở dưới chân bàn sau đó đưa một lon nước ngọt cho Khương Diệp: "Uống cái này."
"Quan hệ của chúng tôi chỉ là bạn bè thôi, học trưởng hiểu lầm rồi." Khương Diệp nhìn Tiền Quý nói.
"Ơ." Tiền Quý cảm thấy có phải do mình uống một ngụm rượu kia làm cho đầu óc trở nên chậm chạp hay không, cho nên nghe nhầm: "Hai người chia tay rồi sao?"
Sắc mặt Khương Diệp nhăn nhó: "Không phải.. chúng tôi chưa từng ở cùng một chỗ mà."
Tiền Quý nhìn chằm chằm Khương Diệp một hồi, sau đó bất đắc dĩ thở dài, không nghĩ tới về mặt tình cảm thì Khương Diệp lại là người như vậy, vừa chia tay xong thì trở mặt không nhận nữa luôn.
Trước đó lão Đồ nói với anh rằng Khương Diệp dẫn Chung Trì Tân đến nhà anh ấy, hình như còn hóa trang cho Chung Trì Tân nữa, giống như đã làm rất nhiều lần rồi vậy, mà Chung Trì Tân nhận được phần thưởng là Xuân Khê Đường thì cũng tặng lại cho Khương Diệp.
Còn lần quay quảng cáo vừa rồi nữa, anh thấy hai người nắm tay nhau cũng rất tự nhiên, nếu không có tí quan hệ gì thì Tiền Quý mất luôn cả cái công ty cải muối này!
"Chuyện này.. tình cảm thì đâu có nói buông là buông được." Tiền Quý thở ngắn thở dài, điệu bộ giống như cao thủ tình trường nói "trong tình yêu thì kỵ nhất việc lo trước lo sau, thích ai đó thì cứ thích thôi, hết thích thì thôi, cô bình thường rất sáng suốt, tuyệt đối đừng vì chuyện này mà hồ đồ nhé. Tôi thấy Chung Trì Tân rất được, trong mắt cậu ấy có cô."
Khương Diệp trầm mặc nhìn lon nước ngọt trước mặt, lúc cô còn chưa rõ tình huống là gì vậy mà đã có người ngầm thừa nhận quan hệ của bọn họ.
"Là anh tỏ tình trước sao?" Qua một lúc lâu Khương Diệp hỏi.
Vừa nhắc tới chuyện này Tiền Quý đúng là có nhiều kinh nghiệm. Năm đó Đồ Liêu và Khương Diệp là hai cẩu độc thân, tinh thần đều tập trung vào việc gây dựng sự nghiệp và học tập, hoàn toàn không quan tâm đến tình cảm nam nữ của người bạn là anh ta.
Tiền Quý vậy nên toàn phải dựa vào bản thân mình đi được đến hiện tại.
"Đương nhiên là tôi tỏ tình rồi, may mà tôi đi trước một bước, chậm chút thôi là Tiểu Ái xuất ngoại rồi." Tiền Quý nói đến đây thì trong lòng vẫn còn chút sợ hãi "Tôi sống hai mươi mấy năm đến bây giờ mới động lòng vì một người con gái, suýt nữa thì bỏ lỡ cô ấy."
Tiền Quý cầm lấy lon nước ngọt, uống một ngụm lớn: "Trong chuyện tình cảm không nên do dự, một lần do dự thì chính là bỏ lỡ nhau cả đời. Cô làm nghệ thuật, đóng phim, chắc là nên biết điều đó, cho nên đừng có nghĩ đông nghĩ tây gì nữa, thích một người không dễ dàng."
Câu nói này thốt ra đến Tiền Quý cũng thấy cảm động, không nghĩ tới bản thân mình cũng là một chuyên gia trong tình yêu đó chứ.
Chủ quán bưng mấy đĩa đồ nướng đến, ngửi thấy mùi thịt, Tiền Quý lúc này chia đồ ăn ra, bắt đầu ăn.
Cảm ơn hôm nay Khương Diệp đến, bản thân trốn được ma trảo của Tiểu Ái, có thể ra ngoài ăn một bữa được.
Khương Diệp nhìn dáng vẻ ăn như hổ đói của anh ta thì hỏi: "Anh chưa ăn cơm tối sao?"
"Ăn rồi." Tiền Quý ăn được hai xiên nướng thì ngẩng đầu cười nói "Tiểu Ái bình thường không cho tôi ăn những đồ như thế này, quán này mở lâu rồi tôi cũng chưa có dịp tới, hôm nay nhờ phúc của cô đó."
"Có chuyện gì thì cô cứ nói ra đi, tôi giúp cô phân tích." Tiền Quý vừa ăn vừa nói, âm thanh không được rõ "nói thế thì thì tôi cũng là người từng trải, lão Đồ thì cô đừng trông cậy vào anh ấy, đến bây giờ chẳng phải vẫn một mình đó sao."
Khương Diệp trước đó còn có ý nghĩ muốn hỏi, cho đến bây giờ thì cái ý định đó không còn nữa rồi.
Cô đẩy xiên nướng ở trước mặt mình sang cho Tiền Quý: "Không có việc gì, cha mẹ tôi.. bọn họ có vấn đề gì không?"
Nhắc đến chuyện này làm cho Tiền Quý hăng hái cả lên: "Tôi vẫn cho người quan sát bọn họ, bọn họ làm giáo viên cao trung ở một trường tư, đãi ngộ không phải là đặc biệt tốt, dù sao thì mỗi ngày dạy xong thì sẽ về nhà, trừ việc một tuần đi ra ngoài một lần mua đồ thì thời gian còn lại không đi đâu cả."
Cha Khương do biết được chuyện nhà đồng nghiệp của mình, cộng thêm việc Tiền Quý cố ý tìm người dọa thì rất là sợ, mẹ Khương thì coi chồng mình là ông trời, hai người hàng ngày đều ở trong nhà, không có đi kể khắp nơi con mình là tốt nghiệp từ đại học A, làm ở công ty lớn nào nữa, tuyệt đối không nhắc nửa chữ tới Khương Diệp.
Ở quán ăn trò chuyện, tâm trạng của Khương Diệp đã buông lỏng một chút, trước khi đi cô trả tiền ăn, bởi vì trên người Tiền Quý nửa xu cũng không có.
"Này, có chuyện gì thì tìm tôi hoặc tìm lão Đồ, đừng chuyện gì cũng giấu ở trong lòng." Trước khi rời đi, Tiền Quý vỗ vỗ bả vai Khương Diệp "Nếu thật sự là phía Chung Trì Tân có vấn đề thì hãy chia tay, không chuyện gì là không được cả, rồi lại tìm được một người tốt hơn thôi."
Nói xong Tiền Quý lại bổ sung thêm một câu nữa: "Đương nhiên.. tìm người đẹp trai giống như anh ta thì khả năng có chút khó."
"Chúng tôi không có quan hệ gì." Khương Diệp đè tay lên trán giải thích.
"Đúng đúng, hai người không có quan hệ gì." Tiền Quý trấn an xong thì hỏi "Cô trở về thế nào?"
"Vừa rồi đã tìm người lái xe về rồi."
"Được, chú ý an toàn nhé." Tiền Quý kéo cổ áo Khương Diệp lên, che đi nửa gương mặt của cô "Như thế này thì sẽ thấy không rõ cô là đại minh tinh."
* * *
Tiền Quý về nhà thì bị Lý Ái chặn ở cổng: "Thế nào, Tiểu Diệp và ca ca là xảy ra chuyện gì vậy?"
Tiền Quý lắc đầu, hời hợt nói ra một câu: "Hai người bọn họ giận dỗi nói chia tay."
Lý Ái nghi ngờ nhìn Tiền Quý: ".. thật sao?"
"Đương nhiên là thật, Khương Diệp còn hỏi kinh nghiệm của anh, vừa rồi còn uống rượu giải sầu nữa, vẫn may là anh ngăn lại, mới chỉ uống mấy chén thôi." Tiền Quý không cách nào nhớ được là mình đã ăn hết bao nhiêu xiên nướng nữa rồi.
"Tiểu Diệp có nói nguyên nhân vì sao muốn chia tay không?" Lý Ái cũng chưa quên việc ở thành phố W khi đó, lúc ấy trong mắt của Chung Trì Tân chỉ có một mình Khương Diệp, căn bản là không có ai khác có thể lọt vào.
"Cái này thì không có, chính cô ấy nói mình và Chung Trì Tân không có quan hệ gì." Tiền Quý sờ sờ cằm nghi ngờ nói "Trước kia sao anh không phát hiện ra Khương Diệp lại cứng đầu như vậy nhỉ, quả nhiên tình yêu có thể thay đổi một người."
Tiền Quý vẫn rất tin tưởng hai người bọn họ là một đôi.
Lý Ái cũng lắc đầu, cô không hiểu Khương Diệp và Chung Trì Tân thì có mâu thuẫn gì, rõ ràng hai người bọn họ đều xuất sắc như vậy.
* * *
Vốn dĩ Khương Diệp còn muốn bản thân mình tỉnh táo thêm mấy ngày nữa, thì lại bị một chuyện phát sinh làm cho tiết tấu bị xáo trộn.
Có người theo dõi cô, chụp được ảnh Tiền Quý và cô ngồi cùng nhau, không chỉ có thế, trước khi đi Tiền Quý còn nắm vai cô, còn có ảnh kéo cổ áo lên nữa.
Một khi ảnh được tung ra thì lập tức nhảy lên hotsearch.
[ ahihi, cái người đàn ông này là ai vậy? ]
[ Khương Diệp vậy mà lại để cho anh ta tùy ý 'giở trò' sao? ]
[ Sẽ không phải là kim chủ nào đó chứ.]
[ Suốt ngày kim chủ, có ý gì thế? ]
[ Hai người bọn họ nhìn rất là thân thiết.]
[ Hiện tại cánh nhà báo chụp ảnh cũng tiến bộ rồi đó, học được từ phía Tô Khinh Y bên kia sao? Chụp đến rõ ràng như vậy, nhưng mà đừng để đến lúc bị vả mặt nhé.]
[ Đây không phải là học trưởng Tiền Quý một trong ba người truyền kỳ của A Đại hay sao? ]
[ Người này cũng từ A Đại ra sao? Hiện tại người tốt nghiệp từ A Đại thật là nhiều.]
[ Một trong ba người truyền kỳ, vậy thì hai người còn lại đâu? ]
[ Sinh viên khoa tài chính Khương Diệp, nghiên cứu sinh khoa sinh học Tiền Quý, và tiến sĩ vật lý Đồ Liêu, đây là ba người nổi tiếng là truyền kỳ trong A Đại chúng tôi.]
[ Người này tôi biết, đây chính là tổng giám đốc của công ty cải muối nổi tiếng gần đây- Tiền Quý. Hình ảnh. Jpg]
[ Nhìn kỹ thì cũng có dáng vẻ của tổng giám đốc đó chứ.]
[ Chờ một chút, tôi dường như phát hiện ra một chuyện, mọi người vào xem ảnh đại diện của @Diễn viên Khương Tiểu Diệp đi, phát hiện cái gì? ]
[ Cải muối? ]
[ Đây là hai chữ trên hộp cải muối mà.]
[ ahihi, đừng nói cho tôi là Tiền Quý và Tiểu Diệp là một đôi nhé, tôi chịu đựng không nổi.]
[ Tôi cũng chịu đựng không nổi, tổng giám đốc kia mặc dù không xấu, nhưng mà Diệp Diệp xinh đẹp hơn.]
[ Hình như là Khương Diệp cũng nguyện ý, người ta cũng đã đem hình ảnh của mình làm ảnh đại diện rồi kìa.]
[ Tôi xem weibo của tổng giám đốc kia, hình như anh ta có người mình thích rồi, Khương Diệp là thầm yêu sao? ]
[ Tôi không tin!]
[ Cho dù có giải thích thế nào thì ảnh đại diện kia cũng không gạt được người khác.]
[ Đột nhiên nhớ tới trước đó trong 'Trở về cuộc sống điền viên' ca ca cũng lấy cải muối từ hành lý ra, là cải muối Tiền Quý này sao? ]
[ Ca ca mua, có sao nói vậy, cải muối Tiền Quý đúng là ăn rất ngon.]
[ Tôi đi tìm hiểu được thì lúc bọn họ quay tập một thì cải muối Tiền Quý vẫn chưa được đưa ra thị trường, ca ca từ đâu mà có được? ]
[ Tin tức nội bộ, người ở trong giới sớm đã mua được rồi.]
* * *
Tin tức trên mạng nhất thời bạo, Hùng Úc lập tức gọi điện xác nhận với Khương Diệp.
Dựa theo quy tắc ở trong giới thì không phải như thế, bình thường chó săn chụp ảnh cũng sẽ có nguyên tắc của họ, có một số người muốn kiếm tiền sẽ tìm tới chính chủ, để chính chủ mua lại ảnh, hoặc là lan rộng ra ngoài nhưng trước đó cũng sẽ có người trong cuộc biết được.
Hùng Úc khi nhận được tin thì ý nghĩ ban đầu là muốn đè tin tức này xuống, đã mượn lực đè xuống lần thứ hai rồi nhưng không có bất kỳ dấu hiệu hạ nhiệt nào, tin đồn vẫn lan ra.
Hùng Úc đi liên hệ khắp nơi, chị ấy nghi ngờ đám người này là đám người mà trước đó Tô Khinh Y tìm tới. Chẳng qua nhiệm vụ trước mắt bây giờ là bác bỏ tin đồn.
Chị ấy liên lạc với công ty của Tiền Quý, đợi điện thoại được nối với Tiền Quý thì nói cho anh ta biết sự việc này, hi vọng anh ta có thể đăng lên một cái tuyên bố.
"Chuyện xấu gì? Những người này ăn no nhàn rỗi không có việc gì làm à." Lý Ái thấy được tin đồn trên mạng cũng rất tức giận, cô vừa nhìn ảnh là biết được chụp ở cái quán bên ngoài chỗ ở của mình.
"Không phải chỉ là kéo cổ áo giúp Khương Diệp thôi sao, đề phòng cô ấy bị người ta phát hiện, thế mà hai người đều bị chụp lại." Tiền Quý đối với những chó săn trong giới giải trí này đúng là bó tay.
* * *
Sự việc này vẫn còn rất nóng ở trên mạng, Chung Trì Tân ở bên kia cũng rất nhanh xem được, anh biết rõ hai người bọn họ không phải là loại quan hệ đó nhưng cũng không thể bình tâm lại được, trong lòng như bị ai đó hung hăng nắm một cái.
"Tìm người điều tra xem ai là người tung tin ra." Chung Trì Tân nghiêng đầu nói với Kế Thiên Kiệt, trong lời nói còn mang theo hơi lạnh làm cho Kế Thiên Kiệt bất giác cúi đầu xuống.
Sau đó Chung Trì Tân tìm được số điện thoại của Tiền Quý ở trong danh bạ, ấn gọi đi.
"Chung Trì, à, Chung tiên sinh?" Tiền Quý nhìn thấy tên người gọi đến thì làm một động tác khoa trương miêu tả cho Lý Ái đang ở bên cạnh lúc này để cô ấy đi tới gần sau đó bật loa ngoài lên.
"Cái quảng cáo trước kia quay đã xong chưa?"
Lý Ái dùng khẩu hình miệng hỏi Tiền Quý 'Quảng cáo gì?'
"Là quảng cáo mà anh quay cùng với Khương Diệp sao?" Tiền Quý lại ho một tiếng "Đã xong rồi, bên phía công ty quảng cáo vừa mới gửi cho tôi xong."
"Trong điện thoại của cô ấy không có ảnh gì cả, ảnh đại diện weibo chắc là do lúc đó tùy tiện chọn mà thôi, bây giờ bị cư dân mạng hiểu lầm, có thể làm phiền Tiền tổng hợp tác công bố không?" Chung Trì Tân cầm di động bình tĩnh nói.
".. Ha ha, chuyện này đương nhiên là có thể, không vấn đề gì." Tiền Quý giơ ngón tay cái lên với Lý Ái, đứng ở phía 'nhà mẹ đẻ' thì anh ta hết sức hài lòng với biểu hiện này của Chung Trì Tân.
"Vậy làm phiền Tiền tổng gửi video quảng cáo kia cho tôi với."
"Là bản chiếu mạng sao?"
"Ừm."
* * *
Sau khi cúp điện thoại, Tiền Quý và Lý Ái dựa chung một chỗ thảo luận về cuộc điện thoại vừa rồi.
"Anh vẫn chưa có cơ hội được xem điện thoại di động của Khương Diệp có những ảnh gì." Tiền Quý lấy làm lạ "Khương Diệp còn nói mình và Chung Trì Tân không có quan hệ gì, đúng là cứng miệng mà."
"Anh ấy rất quan tâm Tiểu Diệp." Lý Ái kết luận nói, từ lời nói vừa rồi của Chung Trì Tân thì có thể nghe ra được, chuyện gì anh ấy cũng thay Khương Diệp suy xét kỹ.
"Lần sau lại mời bọn họ ăn một bữa cơm, hợp tác bọn họ, có những chuyện thì phải nói ra thì mới giải quyết được." Tiền Quý bắt đầu nghĩ kế, anh ta thậm chí còn muốn gọi Đồ Liêu từ Tỉnh Y đến.
Sau khi tin đồn lan truyền, ba giờ sau kênh Official của công ty Tiền Quý và Chung Trì Tân cùng nhau đăng một video.
Tiền Quý Offical: [ Tôi và Khương Diệp là bạn tốt, ngày hôm đó trước khi ra ngoài đã báo cáo với bà xã rồi, mặt khác mấy người nói đúng một việc rồi đó, tôi đúng là kim chủ của bọn họ @Mỗi ngày muốn ăn lẩu @Diễn viên Khương Tiểu Diệp.]
Mỗi ngày muốn ăn lẩu: