Chương 10
Về đến nhàUyên nấu mỳ còn e thì tranh thủ đi tắm , đi tập thể dục về người ướt đẫm mồ hôi mà tắm thì
quả không còn gì sướиɠ hơn . Vừa tắm vừa nghĩ đến những lời nói của Uyên lúc nãy mà lòng em cứ vui vui , một cảm giác rất mới , bồi hồi , háo hức , Liệu có phải từ đây cuộc sống của em sẽ bước sang trang mới ??? Haizz e Cũng đéo hiểu mình đang nghĩ cái gì nữa
Tắm xong xuống nhà đã thấy Uyên đặt sẵn trên bàn 2 tô mỳ trứng rồi , nhìn mà phát thèm luôn
Uyên nhìn em mắt chớp chớp
- Uầy tắm xong nhìn a đẹp trai hẳn ra nha ^^
- Hí hí thật không ??? - e hớn hở nhìn con bé
Uyên nháy mắt em :
- A C là đẹp trai nhất hihi
- Thôi đi bà nội , học đâu cái kiểu sến sẩm thế hả
- ơ a không thíc e khen đẹp trai hở ???
- Ờ ờ thì cũng thíc
- haha thế còn giả bộ , nhưng đẹp trai thì đẹp trai cơ mà e nói rồi đấy , e cấm a có người yêu , a nhớ chưa ???
Con bé lại giở cái mặt nghiêm túc với em
- Ơ hay ,, thế a ế suốt đời à ???
- khi nào e cho phép thì a mới được yêu
- Haizz haizz - e lắc đầu ngao ngán
- Hihi thôi ăn đi a
- ờm e cũng ăn đi
Ăn uống cong xuôi Uyên dẫn e qua roal city chơi như đã hứa ,
cảm giác lần đầu tới đấy thì công nhận thíc thật ,
một nơi phong thái cho ta cảm giác rất quý tộc , với lại cũng nhiều trò chơi nữa chứ ! Uyên dẫn e qua khu trượt băng , E vẫn nhớ như in con bé trượt siêu hết cỡ các bác ạ , chả bù cho e lần đầu nên sợ vcđ , làm con bé cứ phải nắm chặt lấy tay e sợ em té
Tiếp đến Uyên đưa e đi coi nhà ma , biết tính e nhát nên Uyên đòi đưa e bằng được vào đấy , tưởng gì chứ em thấy cũng bình thường, mấy quả dính hù tý són ra quần thôi mà , đệt
Sau cùng Uyên bắt e làm thợ ảnh cho con bé , bác nào đưa gái đi chơi rồi thì quá hiểu cái cảm giác đấy , nào thì a ơi chỗ này , a ơi chỗ kia , chỗ này đẹp nài , ôi chỗ kia nữa haiz chóng hết cả mặt
Nói vậy thôi chứ hôm đấy e cảm thấy rất vui , không phải do lần đầu được đến 1 nới sang chảnh như thế , hay lần đầu được đi chơi với Uyên , mà lý do đơn giản là hôm đó e thấy Uyên cười rất nhiều , nhìn con bé tràn đầy sức sống e chả còn gì hạnh phúc hơn , nhưng đó vẫn chẳng là gì so với những mất mát mà Uyên phải trải qua , e thầm nhủ bản thân phải cố gắng hơn nữa
Chơi chán đến khoảng 10:30 thì e kêu Uyên về
Dọc đường Uyên ngồi sau xe tựa đầu vào lưng em , tay con bé ôm hờ eo em miệng lẩm bẩm hát vu vơ
- Anh C này
- sao cơ
- Mãi như thế này a nha ...