Tác Giả: |
Song Miêu
|
Tình Trạng: |
Đang Cập Nhật
|
Cập Nhật: |
2025-05-23 00:00:02 |
Lượt Xem: |
175 |
Quản Lý: |
Yên Sa Đình
|
Mỹ nhân dịu dàng thiện lương, quận chúa Trung Nguyên x Bạch liên hoa giả, thiếu chủ Miêu Cương tâm cơ thâm trầm
Tình huống: Thu nhận tiểu đáng thương + cường thủ hào đoạt ép hôn
Thời Yên La là quận chúa Ninh Nhạc của nước Ngọc, trời sinh dung mạo ôn nhu yêu kiều, tính tình hiền hậu ngoan ngoãn, chỉ là đôi lúc hơi ngơ ngác vụng về.
Một ngày nọ, nàng tình cờ cứu một thiếu niên ngất bên đường.
Thiếu niên ấy dung mạo tuyệt mỹ, có thể dùng hai chữ “mỹ nhân” để hình dung, lại còn ngoan ngoãn dễ thương, mỗi ngày đều quanh quẩn bên nàng, ánh mắt mềm mại như nước.
Nào ngờ, thiếu niên nhỏ mềm đáng yêu ấy, đến ngày nàng thành thân, lại mạnh mẽ cướp nàng về Miêu Cương!
Giang Hỏa mỉm cười dịu dàng: “Không có gì báo đáp, đành lấy thân báo đáp.”
Thời Yên La sợ đến hồn phi phách tán. Cưỡng ép đâu có ngọt ngào, nàng sao có thể cùng hắn đi được?
Nàng phải chạy trốn!
-----
Giang Hỏa, kẻ yêu thuật trứ danh Miêu Cương, yêu thích nuôi cổ hơn cả mạng sống, thủ đoạn thâm hiểm còn đáng sợ hơn cổ trùng.
Hắn là thiếu chủ duy nhất của Miêu Cương, điên cuồng, tàn nhẫn, dùng chính máu thịt nuôi cổ, ai ai cũng e sợ.
Trong một lần tới Trung Nguyên, hắn được một vị quận chúa cứu giúp, nàng ôn nhu nhỏ nhẹ, dịu dàng săn sóc.
Ban đầu Giang Hỏa cười nhạo sự lương thiện của nàng, nhưng càng về sau... hắn lại si mê sự trong sáng ấy đến điên cuồng.
Hắn lặng lẽ dẫn dụ nàng về Miêu Cương bằng cổ thuật, rồi chậm rãi mở ra từng vết thương đầy máu của cuộc đời mình.
Nhưng nàng lại chỉ muốn trốn chạy.
Hắn vẫn mỉm cười như cũ, thế nhưng suýt chút nữa thiêu rụi cả Miêu Cương thành luyện ngục.
-----
Một lần nữa bị bắt về sau khi chạy trốn, dưới ánh trăng lạnh, trên đất phủ đầy người đang quỳ.
Thời Yên La nhìn thấy hắn chậm rãi tiến đến, ngũ quan như ngọc, ánh mắt yêu dị lấp ló sắc đỏ, lông mi cong dài, gương mặt tựa hồ nhu hòa nhưng đầy nguy hiểm, khác hẳn với dáng vẻ dịu dàng ban ngày.
Thì ra hắn chính là thiếu chủ Miêu Cương đáng sợ trong truyền thuyết!
Thời Yên La kinh hãi, không thể tin nổi.
Giang Hỏa ôm nàng thật chặt, nâng cằm nàng lên, dịu giọng gọi:
“Tiểu Nga, ở lại bên ta đi.”
Khuôn mặt hắn vẫn mỉm cười ôn hòa, nhưng giọng nói lại ẩn nhẫn điên cuồng cùng uất giận bạo ngược.
Thời Yên La toàn thân cứng đờ, bị bế bổng lên ngang trời.
Bầu đêm như bị thiêu cháy.
-----
Nàng khóc đến mắt đỏ hoe, lại lần nữa cầu xin hắn buông tha.
Hắn vẫn mỉm cười, ánh mắt dịu dàng như chứa sóng nước:
“Ta cứ muốn ép nàng.”
“Muốn nàng hỉ nộ đều vì ta, muốn nàng không thể trốn cũng chẳng thể chạy, trong lòng chỉ có mình ta.”
“Nhân thế có nhân quả, thiêu đốt ngọn lửa, chỉ để thiêu cháy con thiêu thân.”
“Nhưng nếu nàng ngoan ngoãn một chút, có thiêu thành tro bụi, cũng sẽ chỉ là ta.”
------------
Một câu tóm tắt: Bị Miêu Cương thiếu chủ cường thủ hào đoạt.
.