Sau Khi Vơ Vét Gia Sản, Tiểu Thư Tư Bản Đi Bộ Đội Tìm Chồng (Niên Đại)

Chương 1

Chương 1

Mùa thu năm 1968.

Thượng Hải, ở ngôi nhà cũ trăm năm của nhà họ Khương.

“Tự Tự, dì biết bây giờ mà bảo con nhường công việc lại cho Thanh Thanh, rồi còn để con xuống nông thôn thì quả thực là rất thiệt thòi cho con.”

“Nhưng ba con làm vậy cũng đều có lý do cả!”

“Tự Tự, trước tiên con cứ mở cửa rồi nghe chúng ta giải thích cái đã, được không con?”

Nghe tiếng nức nở của người phụ nữ ngoài cửa, Khương Tự nhất thời có chút choáng váng.

Tình huống này là gì vậy? Không phải là vừa rồi cô còn đang nằm trong chăn xem tiểu thuyết à?

Cuốn tiểu thuyết đó có tên là “Mỹ nhân yêu kiều xông pha Hương Cảng, được thiếu gia nhà giàu cưng chiều”, là cuốn tiểu thuyết mà bạn thân đã giới thiệu cho cô.

Bạn cô nói là trong cuốn tiểu thuyết này có một nhân vật nữ phụ trùng tên trùng họ với cô, thậm chí là ngoại hình, sở thích và hoàn cảnh gia đình cũng giống cô như đúc luôn.

Chỉ là phiên bản "cô" ở trong tiểu thuyết lại là một cô gái ngực thì to mà não lại bé, tính tình còn rất chanh chua nữa! Ỷ vào chuyện mình vừa có tiền vừa có thế, lại trẻ tuổi xinh đẹp, cô ấy hoàn toàn không để ai vào mắt hết!

Nhất là đối với vị hôn phu sĩ quan quân đội của mình, cô ấy cũng chưa từng có thái độ hòa nhã với anh bao giờ.

Trên thực tế, cuộc hôn nhân này là do mẹ của nguyên thân là Khương Tiểu Mạn sắp đặt cho cô ấy khi bà còn sống. Nhưng nguyên thân lại không thích người đó, chê anh ít nói, tính tình khô khan.

Cô ấy cũng lo lắng về tình trạng thiếu thốn vật tư, cuộc sống sinh hoạt trên đảo sẽ rất gian khổ, thế nên vẫn không muốn thực hiện hôn ước này.

Nhưng cô ấy không ngờ rằng nhà họ Khương lại trở thành mục tiêu thanh trừng trong lần tiếp theo.

Cô ấy lại càng không ngờ tới là cha ruột của cô ấy - người luôn yêu thương cô hết mực, thế mà đã chuyển toàn bộ tài sản của nhà họ Khương đến Dương Thành từ hai năm trước rồi.

Một nhà năm người bọn họ cũng đã chuẩn bị xong mọi thứ để trốn sang Hồng Kông, và bọn họ chỉ bỏ lại duy nhất mình cô ấy nữa chứ!

Đáng thương thay, nguyên thân phải gánh cái danh “tiểu thư con nhà tư bản”, một thân một mình chịu khổ ở nông thôn.

Trong vòng chưa đầy một năm, sức khỏe của cô ấy suy sụp, cuối cùng thì không chịu nổi sự sỉ nhục mà đâm đầu vào tường, chết ở trong chuồng bò.

Kết quả là dù đã chết mà vẫn không được yên nghỉ. Ngay trong đêm mà nguyên thân vừa hạ táng, xác của cô ấy bị người ta đào lên rồi đem bán cho một lão già góa vợ hơn năm mươi tuổi ở thôn lân cận để làm minh hôn.