Thích Nguyệt xoa cằm suy nghĩ một lúc, chợt nảy ra một ý tưởng, đôi mắt lập tức sáng rỡ đề nghị.
Lê Dạng lắc đầu, vẻ mặt đầy phản đối, "Chất lượng quá tệ, dẫn ra ngoài mất mặt lắm."
Thật ra cô cũng từng nghĩ đến rồi, nhưng người làm ở mấy câu lạc bộ thì chẳng có ai sạch sẽ, ngoại hình cũng chỉ được coi là hơi đẹp trai thôi. Thế nên cô vốn đã kén chọn, lại càng mang thêm chút khinh thường.
"Cái này không thích, cái kia cũng không thích, vậy thì làm sao bây giờ?"
Khóe môi Lê Dạng hơi cong lên, đầy ẩn ý: "Mình tự có cách."
Theo như cốt truyện, vì công ty nhà họ Lê gặp khủng hoảng tài chính nên buộc phải nhanh chóng đính hôn với nhà họ Phong. Mà người xui xẻo bị đẩy ra gánh chuyện này không ai khác chính là Lê Dạng.
Phong Lệ lớn hơn Lê Dạng một tuổi, do hai nhà là chỗ quen biết lâu năm nên thực ra từ nhỏ họ đã biết nhau, chỉ là Lê Dạng luôn đơn phương ghét bỏ và phớt lờ anh ta.
Điều này khiến Phong Lệ, người từ bé đã được vây quanh như sao vây trăng cảm thấy vô cùng khó chịu. Anh ta không thể chấp nhận việc ánh mắt của người phụ nữ này hoàn toàn không đặt lên người mình. Lẽ ra anh ta phải là người phản đối hôn ước này mới đúng, thế nhưng không hiểu sao lúc suy nghĩ lại, anh ta liền đồng ý luôn.
"Vậy quyết định thế đi, ngày mai tổ chức tiệc đính hôn tại nhà họ Phong."
Sau khi nhà họ Phong và nhà họ Lê vui vẻ thỏa thuận xong, tất cả mọi người liền hớn hở lên lầu uống trà. Họ còn cố ý để lại không gian riêng cho hai người trẻ tuổi ở dưới lầu, mong rằng có thể thúc đẩy thêm chút tình cảm.
Nhưng họ đã tính sai. Lê Dạng hoàn toàn không có ý định vun đắp bất kỳ thứ tình cảm nào cả.
Thấy mọi người đã rời đi, Lê Dạng lập tức cầm lấy túi xách bên cạnh định rời đi, kết quả là chưa kịp bước ra cửa thì Phong Lệ đã lên tiếng gọi cô lại.
"Cô không có gì muốn nói à?"
Phong Lệ đứng đó, hai tay đút túi quần. Dáng người cao lớn mang theo áp lực vô hình.
Lê Dạng khựng lại một chút, sau đó quay đầu liếc nhìn anh ta, nhàn nhạt đáp: "Không có gì để nói."
Nói xong, cô lập tức quay người, mang giày cao gót bước nhanh ra khỏi phòng khách.
Phong Lệ bị bỏ lại một mình trong phòng khách, dường như vì tức giận mà bật cười, ánh mắt cũng trở nên âm trầm hơn hẳn.
Lê Dạng rời khỏi biệt thự nhà họ Lê, bước đến trước cổng thì nhìn thấy một chiếc Ferrari màu đỏ rực cực kỳ nổi bật đang đậu ở đó. Cô không chút do dự mở cửa bước vào ghế phụ.