Cùng Đồng Quy Vu Tận, Ai Ngờ Hắn Cũng Trọng Sinh Rồi

Chương 3

Nàng không danh không phận, lại được sủng ái nhất hậu cung, dĩ nhiên thành cái đinh trong mắt bao người.

“Lúc chàng không có ở đó, họ mượn cớ vu oan, đẩy thϊếp vào thiên lao băng ngục.”

Lúc hắn ôm nàng ra, nàng đã hấp hối.

“Từ hôm ấy, mỗi lần rời cung, chàng đều để lại Đông Hoàng pháp y cho thϊếp.” Nàng vuốt nhẹ tấm pháp bảo vững chắc không lọt gió ấy, nhẹ giọng: “Chàng đã quen để nó bảo hộ thϊếp.”

“Ầm…” Thiên kiếp cuồng nộ cũng không tổn hại được nàng.

Hắn đáp: “Bát Nhược, những kẻ từng hại nàng, ta chẳng để sót một ai.”

Giờ đây trời đất mịt mùng, hắn không thấy rõ ánh mắt nàng.

Nàng chỉ nhẹ giọng cảm thán: “Phải rồi, đều bị chàng đuổi khỏi cung cả.”

Hắn khẽ cười, nụ cười lạnh lùng.

Nàng lương thiện, không nỡ sát sinh, hắn chỉ có thể giấu nàng. Những kẻ kia nào phải bị “đuổi khỏi cung”, mà là bị chém chết bên đường cho chó hoang ăn.

Bất chợt, trời đất tĩnh lặng.

Lôi long tan biến, chỉ còn lại một xoáy lôi huyết sắc trên không, giống như thiên đạo mở ra con mắt, chăm chú nhìn xuống hai con sâu kiến dám nghịch thiên.

Chưa kịp thở, diệt kiếp đã giáng xuống.

Khoảnh khắc đó, trời đất chỉ còn lại sắc đỏ như máu.

Thế giới như biến thành đôi tay khổng lồ ngập đầy lửa giận, muốn nghiền nát hai người thành tro vụn.

Hắn ngửa mặt cười lớn, vận chuyển linh khí toàn thân, dùng một thân tu vi nghịch thiên đối chọi thần lôi.

“Ầm!”

Lôi quang nổ tung trên bản mệnh thần kiếm, sấm sét như thác đổ, dội xuống không chừa kẽ hở.

Chỉ trong chớp mắt, trên người hắn đã rách toạc ra vô số vết thương đáng sợ.

Huyền ngọc đế quan trên đầu vỡ đôi, tóc dài tản mát.

Nam Bát Nhược lần đầu thấy hắn có dáng vẻ “lôi thôi lếch thếch” đến vậy. Người này, dù lúc điên cuồng nhất cũng chưa từng gỡ bỏ đế quan.

Hắn cúi đầu nhìn nàng.

Thiên kiếp nhắm vào hắn, nàng có Đông Hoàng pháp y bảo hộ, nhất thời chưa tổn thương.

Sát kiếp càng thêm dữ dội.

Bản mệnh thần kiếm gào vang như không chịu nổi, pháp y trên người nàng cũng bắt đầu dao động bất ổn.

Ánh mắt hắn trầm xuống, quả quyết kết ấn, miệng niệm pháp chú.

Lúc này hắn không còn giữ lại, toàn bộ tu vi đều bộc phát, tay áo phất lên, đánh ra linh lực mênh mông, tranh phong với thiên đạo, như hai con sóng lớn đối đầu giữa không trung.

Thiên địa biến sắc, toàn cõi vì đó run rẩy.

Hôm nay, liền nhìn xem là thiên đạo thành công diệt người độ kiếp, hay người độ kiếp phá lao tù thiên mệnh!

Thần sắc hắn lạnh băng, âm thầm tính toán lá bài cuối cùng…

Một kiếp này, hắn nhất định độ!