Một tháng trước, Quy Tắc buông xuống, chính thức tuyên bố bắt đầu quá trình dung hợp mặt trong với mặt ngoài thế giới. Vô số phó bản lần lượt hình thành, cổng vào xuất hiện rải rác trong các thành phố. Từ đó, thế giới thực không còn an bình nữa.
Nhân loại - phe yếu thế trong trận thảm họa này - sẽ được Quy Tắc hỗ trợ phần nào, bao gồm việc phát chứng nhận thân phận nhân loại, dùng nó đăng nhập vào hệ thống trung tâm, dốc toàn lực để sống sót.
Còn đúng mười giây, phó bản sẽ chính thức mở ra.
Mà Lộc Tê... lúc đó đang vừa gặm kem matcha, vừa kéo cái vali to đùng, tìm đường đến ký túc xá. Trong đầu còn đang tua lại câu chuyện quái đàm kinh dị đêm qua, lại phải phân tâm tránh né xe cộ trên đường.
Và rồi... vấp phải nắp cống trồi lên mặt đường.
Mỗi lần nhớ lại chuyện này Lộc Tê đều cảm thấy rất đáng ngờ. Cô trước giờ đi đường luôn cẩn thận, sao có thể vô duyên vô cớ vấp phải một cái nắp cống cơ chứ? Nghĩ kiểu gì cũng thấy đây là âm mưu của Thần Xui Xẻo, bởi vì sau cú sẩy chân định mệnh đó, cô nào có ngồi dậy được!
Bạn trẻ Lộc Tê dẫn đầu đoàn quân, là người tiến vào phó bản sớm nhất trên toàn thế giới, ở ba giây trước khi phó bản chính thức mở cửa đã vinh quang vấp nắp cống, ngã nhào vào vòng tay phó bản.
Lẽ dĩ nhiên...
Không chứng nhận thân phận.
Khỏi truy cập hệ thống.
Miễn chế độ bảo vệ người mới.
Chỉ có bộ áo tay lỡ màu xanh lá mix quần bò ống loe trên người, và một chiếc vali kéo 24 inch, mơ màng, ngơ ngác rơi bịch xuống một đống gỗ, còn nghe thấy tiếng "răng rắc" như thể thứ gì đó vừa bị đè gãy.
Lộc Tê theo bản năng cúi đầu, nhìn thấy trên đầu khúc gỗ có một bông hoa hồng, mà hình như... nhìn kiểu nào cũng thấy đống gỗ này có hình người?
Cô im lặng ngẩng đầu lên, chạm phải một gương mặt gỗ không có ngũ quan, cũng đang im lặng nhìn chằm chằm vào phần gỗ bị chiếc vali của cô đè nát.
Lộc Tê: "..."
Cô không nói một lời, quay đầu chạy như điên.
Suốt một tháng này, Lộc Tê phải sống kiếp người rừng, dùng hết tất cả tri thức sinh tồn dã ngoại tích lũy cả đời, thăm dò tất cả nguồn nước và vị trí cây ăn quả chưa bị sương mù bao phủ, mỗi ngày vắt hết óc suy đoán quy luật hoạt động của người gỗ, kéo dài thời gian hòng tìm cách rời khỏi nơi này.
Nhưng rắc rối ở chỗ không có chứng nhận thân phận, nơi đây cũng chưa chắc là phó bản, cô chưa từng nhận được bất kỳ manh mối hay nhiệm vụ nào.