Tận Thế Nữ Tôn: Bạn Trai Tôi Là Đại Boss Giả Gái

Chương 5

Cảnh tượng hơi ghê tởm, khiến Xuyên Vụ cũng phải quay đầu đi chỗ khác.

Còn về phần Xuyên Sơn và Lưu Tiểu Căn?

Cô ném cả hai vào lu nước lớn.

Rót đầy nước, sau đó đè lên trên một tảng đá nặng.

Khi thấy bọn họ gần như sắp tắt thở, cô mới đẩy tảng đá ra để chúng ngoi lên thở vài hơi, rồi lại ép xuống tiếp.

Cứ thế lặp đi lặp lại.

Chơi trò chết hụt không phải sở thích của các người sao?

Dựa theo ký ức của cơ thể này, chính đám người Xuyên Sơn cũng từng dìm nguyên chủ và Xuyên Vũ trong lu nước để "dạy dỗ", còn cả nhà chúng thì đứng dưới mái hiên xem 2 chị em họ đau khổ duy trì hô hấp. Giờ đến lượt chúng nếm mùi, cũng nên tự mình trải nghiệm cảm giác ấy một chút.

Sau khi tra tấn đủ kiểu suốt vài giờ, cuối cùng Xuyên Vụ cũng chịu tạm buông tha.

Trước khi đánh chết, cô còn phải moi được một việc quan trọng từ miệng chúng, tung tích của Xuyên Vũ.

Nếu đã kế thừa thân xác của nguyên chủ, cô cũng xem như có thêm một lần sống lại, tuy chẳng phải tự nguyện.

Mà Xuyên Vũ lại là em ruột của nguyên chủ. Dù là vì cậu, hay chỉ đơn giản vì cái tên “Xuyên Vũ” nghe thuận tai, cô cũng nhất định phải tìm cho bằng được.

Hiện tại, bốn người kia đã hoàn toàn không dám chống đối Xuyên Vụ nữa.

Bọn họ co rúm nép vào góc tường, răm rắp khai ra tung tích:

“Hu hu hu... Hôm đó có người tới nói muốn mua nó đưa lên thành phố S... bọn tôi cũng không biết gì thêm... đừng đánh nữa mà...”

Thấy bàn tay Xuyên Vụ giơ lên, Lưu Tiểu Căn lập tức khóc ré xin tha.

Đã xác nhận được thông tin cần thiết, nhưng Xuyên Vụ vẫn tiện tay tát cho một cú nảy lửa coi như cảnh cáo thêm lần nữa.

Cô xoa bụng, thấy hơi đói. Cũng đã tới lúc phải kiếm gì đó ăn.

Lục lọi trong nhà bếp, đồ ăn chẳng có bao nhiêu: Một vắt mì khô, vài quả trứng gà, nửa cây bông cải đã hơi úa màu và cả nửa con gà nướng Lưu Tiểu Căn từng chuẩn bị riêng cho Xuyên Đại Bảo.

Không còn cách nào khác, Xuyên Sơn và Lưu Tiểu Căn đúng là hai kẻ mê đánh bạc như điên. Không chỉ đẩy cha mẹ của nguyên chủ vào cảnh phải đem cả đồ cưới ra bù lỗ, mà còn khiến cả nhà gánh một khoản nợ mấy trăm nghìn tệ.

Chính vì thế, dù điều kiện cho phép đã dọn vào nội thành từ lâu, bọn họ vẫn phải co cụm sống ở vùng quê heo hút hẻo lánh thế này.

Dù gì cũng đã là năm 2180, nước L đã thực hiện chiến lược quốc gia phát triển toàn diện từ lâu, rượt đuổi rồi vượt mặt nước W, trở thành một trong hai siêu cường quốc hàng đầu thế giới.

Trải qua mấy thập kỷ, nước W dần suy yếu, nước L vươn lên như rồng lộn, từ thời Thiên Hi đến nay đã gần 200 năm. Cục diện toàn cầu tạm ổn định, thế giới cũng trải qua một thời kỳ hòa bình hiếm có.

Nhưng nước W không cam tâm thất thế, vẫn âm thầm triển khai các thí nghiệm sinh hóa khắp nơi, toan tính chơi lại chiêu cũ, lén thả virus vào lãnh thổ nước L.

Ai ngờ, ngay lúc virus chuẩn bị phát tán, một mảnh thiên thạch khổng lồ bất ngờ rơi xuống phòng thí nghiệm, dẫn tới virus biến dị nghiêm trọng, độc tính và tốc độ lây lan tăng lên gấp trăm lần.

Chưa kịp tung ra, virus đã vượt ngoài tầm kiểm soát.

Nước W trở thành địa ngục đầu tiên, tận thế bùng nổ với tốc độ chóng mặt, nhanh chóng lan ra khắp nơi.

Từ đó, kỷ nguyên tận thế chính thức bắt đầu.

Thế nhưng, trong họa có phúc. Một bộ phận người và động vật lại xảy ra tiến hóa kỳ lạ, trở thành những kẻ mang năng lực đặc biệt đủ sức chống chọi hiểm nguy, hay gọi ngắn gọn là dị năng giả.