Kẻ Ham Vui Có Thể Trở Thành Cứu Tinh Của Giới Tu Chân Không?

Chương 3

Diệp Lãm Thu giải thích chuyện này là vì có lẽ ban ngày nghĩ đến cái gì thì ban đêm sẽ mơ thấy cái đó.

Ngoài ra trong mơ còn có thêm chút chuyện khác, có một con sói lửa sáu đuôi nổi điên chạy trốn, cắn loạn người khắp nơi.

Quá phi lý.

Cái thứ này thì quá mức hoang đường rồi.

Sói lửa sáu đuôi bản thân đã là loài mãnh thú vô cùng quý hiếm, lại còn có đệ tử chuyên môn chăm sóc trông coi, sao có thể nổi điên chạy trốn cắn người được chứ?

"Mọi người chú ý nhé, sói lửa sáu đuôi nổi điên rồi, đã cắn bị thương nhiều đệ tử Linh Thú Các!"

"Mau chóng thông báo cho các vị trưởng lão đến hỗ trợ tiêu diệt sói lửa, không thể để nó tiếp tục gây họa!"

Tiếng kêu xé lòng xé phổi từ xa đột ngột vang lên, lẫn trong vô số âm thanh hốt hoảng hỗn loạn.

Sói lửa sáu đuôi nổi điên... cắn người?

Diệp Lãm Thu nghe xong liền lập tức bật dậy khỏi giường, xông ra cửa phòng xem xét.

Tuổi của cô có thể ngủ được, thậm chí ngủ say như chết, nhưng kịch bản của cô không cho phép cô tiếp tục ngủ nữa, ngủ tiếp chính là ngủ vĩnh viễn!

Cảnh tượng trong mơ, trùng khớp rồi.

Đây là mơ thấy trước tương lai!

...

Diệp Lãm Thu đi theo mọi người đuổi đến Quan Hạc Nhai.

Quan Hạc Nhai được đặt tên như vậy vì quanh năm có hạc tiên lượn lờ.

Bốn phía Quan Hạc Nhai núi non trùng điệp tươi mát, riêng nơi này lại trơ trụi một vùng, cơ bản đều là đá lớn, mép vực càng giống như bị một thanh kiếm khổng lồ chém qua, gần như thẳng đứng so với mặt đất.

Nhưng nhờ địa thế rộng rãi, nó được các kiếm tu vô cùng ưu ái.

Giờ phút này, vì sói lửa bén mảng đến nên đàn hạc đã kinh hãi bay đi xa.

Diệp Lãm Thu cuối cùng cũng nhìn thấy con sói lửa đang nổi điên kia: hàm răng nhọn dài lộ ra ngoài sắc bén vô cùng, nước dãi không ngừng nhỏ xuống, đôi mắt thú màu đỏ tươi tràn ngập sự hưng phấn của gϊếŧ chóc.

Sói lửa vốn dĩ đã là một loài mãnh thú có sức tấn công rất mạnh, đạt đến phẩm cấp này thì càng không cần phải nói, mà một con sói lửa như vậy lại phát điên, cắn người khắp nơi.

Nếu không nhanh chóng hàng phục nó thì chắc chắn sẽ thương vong thảm thiết.

Điều khiến tất cả mọi người không ngờ tới là, con sói lửa vốn đang bị truy đuổi kia lại đột ngột quay đầu về phía sau, nhào tới cắn xé vị tu sĩ gần nó nhất, cái miệng đầy máu nhắm thẳng vào cổ vị tu sĩ!

Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, hoàn toàn không kịp ngăn cản, chỉ thấy giây tiếp theo vị tu sĩ kia sắp bị chia lìa thân thể.

"Phụt" một tiếng, âm thanh máu thịt bị xuyên thủng.

Nhưng không phải phát ra từ vị tu sĩ đáng thương kia.

Một thanh kiếm ánh lên hàn quang chuẩn xác đâm xuyên qua người con sói lửa.

Con sói lửa mạnh mẽ thậm chí còn không có cơ hội giãy dụa, đã trực tiếp mất mạng, ngã xuống đất.

"Là đại sư huynh Lê Xuyên!" Tiếng hô kinh ngạc trong đám đông phá vỡ sự tĩnh lặng chết chóc.

Diệp Lãm Thu từ xa nhìn người đàn ông áo trắng cao lớn đứng thẳng cầm kiếm, vẻ mặt lạnh nhạt, dù không có tiếng hô kia thì cô cũng biết thân phận của người này.

Đó là vị đại sư huynh tu vô tình đạo của cô.

Lê Xuyên.