Sau Khi Đám Bạn Trai Cũ Mang Bầu Bỏ Trốn

Chương 2

Trong căn cứ Bạch Tháp, những người không thể thức tỉnh linh thể chính là tầng đáy của xã hội. Họ không thể kiếm được công việc tử tế, chỉ có thể bị đẩy ra ngoài khu khai thác mỏ làm công nhân đào quặng.

Lúc mới xuyên đến đây, chẳng hiểu sao Tiết Dữ lại lạc chân vào trường quân sự của căn cứ.

Bạch Tháp có một quy định: Khi còn ngồi trên ghế nhà trường, tất cả sinh viên đều bình đẳng. Chỉ sau khi tốt nghiệp, họ mới phân chia giai cấp dựa vào cấp bậc linh thể.

Trong thời gian ở trường, phần lớn sinh viên vẫn chưa thức tỉnh linh thể, thể lực và chỉ số thông minh cũng không quá chênh lệch. Nhưng một khi tốt nghiệp, dựa vào cấp độ linh thể mỗi người sẽ được phân bổ đến những vị trí khác nhau.

Còn người không có linh thể như Tiết Dữ, con đường duy nhất là sung quân, bị điều động ra khu khai thác mỏ bên ngoài vùng an toàn.

Hai mươi tuổi xuyên đến thế giới này, hai mươi hai tuổi tốt nghiệp trường quân sự, bây giờ đã hai mươi ba, nghề nghiệp của cô chính là công nhân đào mỏ.

Đó chính là lý lịch xuyên không xui xẻo của Tiết Dữ.

Cô bước nhanh về phía trước, nhưng ánh mắt lạnh lẽo kia vẫn cứ như cái bóng, bám theo sát sau lưng.

Tiết Dữ đi được vài bước thì bất chợt dừng lại, quay phắt đầu nhìn về phía sau. Bóng dáng cao lớn kia lập tức lùi nhanh sang một bên, dán người vào vách tường. Vóc dáng thẳng tắp, cao lớn áp sát tường trông chẳng khác nào một đường ống dẫn nước bằng kim loại khổng lồ.

Có vẻ hắn cũng đoán được rằng Tiết Dữ sẽ không dám lại gần.

Nên cái kiểu giả vờ che giấu cũng làm qua loa, chỉ đơn giản đứng nép vào tường mà không làm thêm bất cứ động tác thừa nào.

Mà đúng là Tiết Dữ không dám đến gần thật. Cô chẳng những không có linh thể mà còn là một người xuyên cả thân xác đến thế giới này!

Cô đến một hành tinh nơi ai ai cũng sở hữu dị năng, còn thân thể cô vẫn chỉ là thân thể bình thường của một người Trái Đất.

Dù cô đã rất chăm chỉ rèn luyện, nếu còn ở Trái Đất, tố chất thân thể này chắc chắn đã thuộc hàng nổi trội trong số người thường.

Nhưng đến thế giới này rồi, sự khác biệt về gen mới là điều tuyệt vọng nhất.

Cô và đám người ở đây vốn không phải đồng loại, dù có cố gắng thế nào cũng không thể thay đổi được.

Tiết Dữ liếc nhìn bóng dáng cao lớn đang đứng dán vào tường kia.

Chỉ nhìn qua dáng người thôi, cô đã cảm nhận được khí thế sắc lạnh và sự hoang dã tỏa ra từ người đàn ông đó. Cô thầm đoán, linh thể của hắn chắc chắn phải là loại mãnh thú đứng đầu chuỗi thức ăn.