Star giật lấy ống thuốc rồi bỏ chạy, sau lưng vang lên tiếng gào thét của gã xăm trổ: “Bắt nhãi ranh đó lại cho tao! Đừng để nó chạy thoát!”
Star lao vυ't qua nhà máy rác bỏ hoang, dị năng từ lòng bàn chân tràn ra phủ một lớp băng mỏng, thân hình uyển chuyển trượt đi như cơn gió.
Tốc độ trượt nhanh hơn chạy bộ nhiều, gã gầy không những không đuổi kịp mà còn ngã dúi dụi xuống đất.
"Đại ca, em... em không bắt được." Gã gầy run rẩy đứng trước mặt đại ca, không dám ngẩng đầu nhìn gã xăm trổ mặt mày tím bầm.
Hắn sợ mình nhịn cười không nổi rồi cũng bị ăn đòn.
Trán gã xăm trổ nổi cục u to như trứng gà, mặt đen như mực. Tưởng được mẻ ngon, ai ngờ lại bị một nhóc con chơi xỏ!
Nhưng thôi, ít nhất cũng lấy được con dấu đồn cảnh sát. Một con dấu bán được mười đồng vàng, ba ống thuốc chỉ đáng ba đồng, vẫn lời bảy!
Trẻ con thì vẫn là trẻ con, tính toán đơn giản thế mà cũng không xong.
Nghĩ vậy, cơn bực ban nãy cũng nguôi ngoai, gã xăm trổ bắt đầu ngắm nghía con dấu trong tay, lật ngược nó lại.
Mặt bạc khắc không phải tên viên cảnh sát trưởng mà là hai chữ to tướng "Đồ ngốc".
Gã xăm trổ: “...”
Tiên sư cha nó, bị lừa rồi!
Con dấu thật đang nằm gọn trong tay Star, tên người được khắc rõ ràng bằng kim loại bạc sáng bóng lấp lánh dưới ánh đèn.
"Hy Phỉ, đưa đồ đây cho anh cất! Anh chiều mày quá rồi đấy, mày tưởng anh không dám báo cảnh sát thật à?”
Dạ Hồng Quê lau ly rượu trên quầy bar, chiếc nơ cột cổ lúc nào cũng chỉn chu, mắt không rời khỏi Hy Phỉ, sợ con nhóc này lại đi gây chuyện.
Nghe vậy, Hy Phỉ chớp đôi mắt long lanh ngây thơ: "Anh Dạ, quán bar này kinh doanh hợp pháp hả? Nếu gọi cảnh sát, mấy chai rượu pha màu cùng đống hàng nhái dưới tầng hầm chắc cũng đi đời luôn nhỉ?"
Dạ Hồng Quê lập tức sa sầm mặt: "Ranh con! Ai cho mày xuống tầng hầm?"
Hy Phỉ vừa cuốn lọn tóc vừa cười hì hì, đôi mắt xanh dương sáng rực nhìn anh ta: “Đừng giận mà, em chỉ xuống xem chơi một lần thôi. Nhưng mà công nhận anh gan thật, không trách sao chúng ta hợp nhau thế.”
"Ai hợp với mày? Cứ phá đi, rồi có ngày mày tự hại mình."
Hy Phỉ khịt mũi, ngón tay thoăn thoắt gõ lên màn hình trí não đeo tay.
[Con dấu của trưởng đồn cảnh sát khu E - Giá 12 đồng vàng.]
Cộng thêm ba ống thuốc ức chế, lời tròn 15 đồng. Cô đúng là thiên tài kinh doanh, không trách sao có thể chơi thân với Dạ Hồng Quê.