Chiến Lược Phản Công [Xuyên Nhanh]

Quyển 1 - Chương 4

Một vài người khẽ thì thầm.

Có người huých huých Diệp Trọng: “Này, Diệp Trọng, kia chẳng phải là người cậu dẫn đến à? Sao giờ lại theo Vân Trú Giới đi rồi?”

Diệp Trọng liếc qua phía bên kia, nhấp một ngụm rượu: “Người là tôi đưa tới, nhưng cậu ta muốn làm gì thì tùy cậu ta thôi.”

Mấy người xung quanh trao nhau ánh mắt, rồi cũng không tiếp tục chủ đề này nữa.

“Này, rượu này ngon phết! Diệp Trọng, cậu thử đi.”

Diệp Trọng rót thêm một ít, uống một ngụm rồi gật đầu: “Đúng là không tệ thật.”

Lúc này, Vân Trú Giới đảo mắt nhìn quanh, vẫn không thấy bóng dáng người mình muốn tìm. Hắn cúi xuống liếc nhìn đồng hồ, rồi hỏi: “Cô tìm tôi có việc gì?”

“Vân tổng, cảm ơn ngài vì đã cứu tôi khi đó. Nếu không nhờ ngài giúp đỡ, e là tôi...”

Chung Mục khẽ cắn môi, cúi đầu xuống, để lộ phần cổ trắng nõn mảnh mai.

“Dù là người khác, họ cũng sẽ ra tay cứu người. Tôi chỉ làm việc nên làm thôi.”

Vân Trú Giới hơi lùi lại nửa bước.

Hắn dễ dàng nhận ra ánh mắt si mê trong mắt Chung Mục. Loại cảm xúc ấy, hắn đã thấy nhiều rồi. Không muốn tiếp tục dây dưa thêm nữa, Vân Trú Giới liền nói: “Tôi còn việc, xin phép đi trước.”

“Chờ đã!”

Chung Mục giữ lấy vạt áo hắn, ánh mắt lấp lánh nhìn lên: “Tôi có thể xin phương thức liên lạc của ngài được không?”

Đài phun nước nơi hồ nhỏ, dòng nước róc rách chảy xuống, dưới ánh đèn chiếu rọi lấp lánh ánh sáng mê người.

Vân Trú Giới và Chung Mục đứng bên hồ, dưới điểm giao nhau của ánh sáng, càng thêm nổi bật giữa khung cảnh.

Cũng vì ánh sáng ấy, một vài khu vực trở nên tối hơn. Ít nhất thì ở nơi ánh sáng ấy, sẽ không ai chú ý đến những gì đang ẩn mình trong bóng tối. Chẳng hạn như người đang đứng cạnh gốc cây, dõi theo như một khán giả ăn dưa, chính là Sở Kiền Trạch.

Phía sau hoa viên chỉ có một hồ phun nước như vậy, vì thế Sở Kiền Trạch đã chọn sẵn nơi này từ sớm. Rõ ràng đèn đường được bố trí đều nhau, nhưng vì sao lại có một vùng sáng mạnh hơn hẳn?

Đứng ở đó nhìn nhau, không thấy chói mắt sao?

Sau khi quan sát lại cách bố trí đèn, Sở Kiền Trạch lại đưa mắt nhìn về phía hai người.

Ánh mắt cậu dừng lại trên người Chung Mục, lẩm bẩm: “Thật sự rất giống con gái, làm sao mà làm được như vậy?”

Rồi ánh mắt lại chuyển sang Vân Trú Giới, bắt đầu suy ngẫm một vấn đề. Nếu nói Chung Mục luôn sống dưới thân phận nữ giới, thì Vân Trú Giới có biết cậu ta là nam không?