Tiếp nhận xong đoạn ký ức này, nàng lập tức đói đến rơm rớm nước mắt, vội vàng gặm mấy miếng từ thân cây mà mình đang ẩn nấp.
Giản Ngư: [Cơm cơm, đói đói.]
[Vẫn là làm Slime sướиɠ hơn, cái gì cũng ăn được.]
Giản Ngư nghĩ, trong trình mô phỏng, nàng không thể giống như Slime, chỉ ăn cỏ ăn vỏ cây mà vẫn sống được. Dạ dày người không tiêu hóa được chất xơ.
[Ngươi nhận được kinh nghiệm về trồng trọt. Tiếp tục nâng cao sẽ mở khóa kỹ năng trồng trọt.]
[Có kỹ năng thì tốt quá rồi. Thiên phú của chủng tộc ta chính là trồng trọt!]
Giản Ngư buông lời đầy khí phách, rồi lại cắm đầu vào làm việc. Cái giá phải trả là thân cây bị nàng gặm nham nhở, lồi lõm.
Đại thụ: [Chung quy ta vẫn phải gánh hết tất cả.]
[Trải qua 3 năm gian khổ làm việc nhà nông, ngươi đã trở thành một người có chút kỹ năng trồng trọt. Mọi người đều khen ngươi làm việc nhanh nhẹn, tháo vát, lại cần cù chịu khó. Ai cưới được ngươi về nhà chắc chắn sẽ có phúc.]
Giản Ngư: [Ta nỗ lực như vậy là để kết hôn sao?]
Xem ra, nàng không thể không đi con đường tu tiên rồi. Nếu không thì theo lẽ thường, mười hai tuổi ở thời cổ đại đã có thể gả chồng sinh con, chẳng mấy chốc nàng sẽ bị người ta đến cầu hôn rồi gả đi mất!
Hệ thống: [Năm ngươi hai tuổi, Thanh Dương Môn từng đến thôn tuyển chọn trẻ con có linh căn và đủ tuổi. Họ có nói mười năm sau sẽ quay lại. Hiện tại, cách thời hạn mười năm đó chỉ còn một năm nữa.]
[A. Tiếp tục trồng trọt.]
[B. Hỏi thăm thông tin về những người đàn ông chưa vợ/đã có vợ trong thôn.]
[C. Hỏi thăm về chuyện tu tiên.]
[D. Tự mình hành động (hành động lực -1).]
[Hỏi thăm đàn ông đã có vợ để làm gì chứ, chẳng lẽ muốn đi làm thϊếp cho người ta sao!]
Giản Ngư chọn C.
[Ngươi đi dạo một vòng quanh thôn, phát hiện một người cũng muốn tu tiên giống như ngươi.]
[Nhà nàng vốn cũng là bần nông như nhà ngươi. Nhưng năm nàng gần bảy tuổi, không may bị ngã xuống sông, ngâm mình dưới nước cả một canh giờ mới được người ta phát hiện và cứu lên. Sau khi thoát chết, nàng bỗng trở nên thông minh khác thường.]
[Nàng đào giun từ dưới đất lên, dùng cỏ và lá cây nuôi giun rồi lấy giun cho gà ăn. Người lớn thấy vậy thì cho rằng nàng đang nghịch ngợm, mắng nàng không được làm bậy nữa.]
[Nhưng gà vịt con ăn giun thì lớn nhanh như thổi, khi trưởng thành thì đẻ trứng cũng to hơn bình thường. Mọi người thấy vậy thì kinh ngạc, bắt chước theo cách của nàng nhưng lại khiến gà vịt trong nhà chết hàng loạt. Họ kéo đến nhà nàng chất vấn, nhưng bị nàng dùng lời lẽ sắc bén mắng cho một trận.]
[Hiện giờ, nhà nàng đã trở thành hộ giàu có nhất trong thôn nhờ nuôi gà vịt, giúp cả nhà có cuộc sống sung túc.]
Giản Ngư thầm nghĩ: [Đây là người xuyên không à? Khoan đã, chẳng phải ta cũng vậy sao?]
[Lâm Diệu Diệu, người mà ngươi cho là đồng nghiệp xuyên không, mặc trên người bộ quần áo vải thô mà ngươi không có cơ hội mặc. Vì được ăn uống đầy đủ thịt trứng sữa trong giai đoạn trưởng thành, nàng phát triển rất tốt, được đám trẻ con cùng tuổi yêu thích và vây quanh. Ngược lại, ngươi vì ba năm làm việc đồng áng mà thân thể gầy yếu, cánh tay toàn là cơ bắp chai sạn do làm việc nặng, da dẻ thô ráp, tóc xơ xác như cỏ khô...]
Giản Ngư lẩm bẩm: [Hệ thống, đủ rồi đấy, nói nữa là vô duyên đó nha!]
[Được thôi, ngươi có quyền khinh địch về mặt chiến lược. Thua keo này ta bày keo khác.]
[Ngươi tiến lại gần hơn một chút, nghe thấy đám trẻ con xung quanh đang hỏi Lâm Diệu Diệu vì sao nhà nàng dùng giun nuôi gà vịt mà không bị chết. Suy nghĩ của ngươi là: ...?]
[Ngoài câu hỏi trắc nghiệm còn có cả câu hỏi điền vào chỗ trống nữa à?]
Nhưng câu này Giản Ngư không cần nghĩ cũng đoán ra được: [Chắc chắn là do người ta nghèo quá nên tiếc của, lại không có ý thức sơ chế, cứ thế cho gà vịt ăn giun sống. Giun sống mang theo vi khuẩn và ký sinh trùng, gà vịt ăn vào dễ bị bệnh mà chết. Thực ra rất đơn giản, chỉ cần nấu chín giun rồi trộn vào thức ăn chăn nuôi là có ngay một loại thức ăn bổ dưỡng chất lượng cao.]
[Đám trẻ con xung quanh tuy không hiểu hết đạo lý nhưng cũng hiểu ý ngươi, rằng giun phải được nấu chín mới có thể cho gà vịt ăn. Lâm Diệu Diệu nghe được lời ngươi nói, vẻ mặt non nớt của nàng thoáng chốc trở nên vô cùng đáng sợ.]
[Hả? Ta lại lỡ mồm nói ra trước mặt mọi người rồi à?]
[Thật là hồ đồ!]
Slime Giản Ngư quằn quại trong thân cây: [Ta chỉ nói bừa thôi mà. Hệ thống, sao ngươi lại khiến ta nói ra cái đoạn làm lộ bí mật, khiến người ghen ghét thế này? Ta tự mình về nhà rồi trộm nuôi gà vịt con có được không?]
Nhưng chỉ vài giây sau, Giản Ngư đã nhanh chóng lấy lại tinh thần, vực dậy sĩ khí.
[Dù sao cũng chỉ là bắt chước thôi, đâu phải thật. Sau này ta nhất định sẽ mạnh hơn!]
[Đám trẻ con chạy theo ngươi hỏi vì sao lại phải nấu chín. Hơn nữa, sao ngươi biết phải nấu chín giun. Rõ ràng gà vịt nhà ngươi nuôi chẳng ra gì, làm sao biết được bí mật này? Có phải ngươi chỉ nói bừa để lừa mọi người không?]
[Ngươi không chịu nổi bọn trẻ làm ồn, vội vàng về nhà. Đến cả lời với Lâm Diệu Diệu cũng chưa kịp nói.]
[Về nhà, ngươi kể cho cha mẹ nghe chuyện nấu chín giun rồi cho gà vịt ăn. Ban đầu, cha mẹ ngươi không mấy tin chuyện này. Nhưng ba năm qua, ngươi kiên trì làm nông, gây dựng được lòng tin. Nên họ bằng lòng tin ngươi một lần.]
[Nhưng sự thật đúng là như vậy. Với người có kiến thức khoa học, chỉ cần nghĩ là hiểu. Còn với những người nông dân chất phác chưa từng đi học, thì đây là một ý tưởng không thể nào nghĩ ra.]
[Dựa vào khoa học để nuôi gia cầm, gia cảnh của ngươi +1.]
[Ngươi nhận được kinh nghiệm nuôi dưỡng, tiếp tục nâng cao sẽ mở khóa kỹ năng nuôi dưỡng.]
[Vì phá giải bí quyết của nhà Lâm, mức sống của dân làng được nâng cao, danh tiếng của ngươi lan truyền khắp thôn.]
[Người xuyên không Lâm Diệu Diệu giảm độ hảo cảm với ngươi, trở nên lạnh nhạt.]