Tất cả mọi thứ trong khoảnh khắc này đều khiến người ta cảm thấy chán nản. Ngoại trừ bản nhạc đang vang lên trong xe.
Là bản phối DJ của “Tình yêu đôi khi rất tàn nhẫn.”
Câu hát đầu tiên vang lên: “Lệ đau đã nhấn chìm bụi trần.”
Từ Y Đồng cắn môi cố nhịn.
Câu tiếp theo: “Vẫn tin chân thành có thể lay động trái tim của người.”
Cô quay đầu, nhìn sang chỗ khác.
Cho đến câu cuối cùng: “Không bỏ được mối si tình hèn mọn này.”
Từ Y Đồng bùng nổ, bật khóc nức nở rồi gào lên: “Ai mở cái bài hát tàn nhẫn này vậy hả?”
Jasmine ngồi ghế phụ giật mình, vội vàng định bấm nút chuyển bài.
Tài xế lập tức gắt: “Đừng! Để cậu ấy nghe cho sáng mắt ra!”
Âm thanh khóc thút thít của Từ Y Đồng mỗi lúc một rõ.
Jasmine nhìn trái nhìn phải, thấy ai cũng khó chiều, đành đánh trống lảng: “Đồng Đồng, tôi nghe nói trên đường Hoài Hải vừa mở quán bar mới, có món rượu sữa chua cậu thích nhất đó, đi thử nhé?”
Từ Y Đồng gào lên: “Không đi! Tôi muốn về nhà!”
Là người miệng độc nhất hội, Thái Thái chẳng nể nang gì: “Về nhà tiếp tục viết ‘nhật ký liếʍ cẩu’ hả?”
“Thôi mà thôi mà.”
Jasmine vội can ngăn: “Đồng Đồng thất tình rồi, cậu đừng dìm thêm nữa.”
“Ai nói tôi thất tình?” Từ Y Đồng cãi.
Jasmine liếc cô một cái. Trang điểm trôi sạch, mascara lem nhem chẳng buồn dặm lại.
Cô ấy đưa cho cô tờ khăn giấy: “Vậy cậu khóc cái gì?”
“Là vì… tôi hối hận thôi.”
Từ Y Đồng vừa lau nước mắt vừa nghẹn ngào: “Lẽ ra nên đặt hộp bánh quy anh ấy thích nhất lên trên cùng.”
Jasmine: “…”
Thái Thái: “Đồ thần kinh thật rồi.”
Từ Y Đồng uể oải than vãn: “Này các cậu, nói xem sao anh ấy ăn cơm với tôi mấy lần rồi mà vẫn không nhớ nổi mặt tôi là sao? Tôi trông thường đến mức đó à? Hay là gu thẩm mỹ của anh ấy có vấn đề?”
Thái Thái vừa cầm lái vừa thản nhiên đáp: “Biết đâu anh ta không thích con gái.”
Từ Y Đồng tức tối hét lên: “Thái Nhất Thi! Cậu im ngay cho tôi! Tôi không muốn nói chuyện với cậu nữa!”
“Rồi rồi.”
Thái Thái nhún vai, đổi giọng: “Vậy thì có lẽ... anh ta chỉ không thích cậu thôi.”
“…”
Sự thật vẫn luôn là con dao bén nhất, chẳng cần hoa mỹ, cũng đủ để người ta câm lặng.
Không khí trong xe bỗng chốc im lìm.
Một lúc sau, Thái Thái liếc gương chiếu hậu: “Cậu giận thật à?”
Từ Y Đồng quay mặt ra cửa sổ, giọng uể oải: “Tôi buồn thì không được hả?”
Bản DJ hỗn tạp cuối cùng cũng kết thúc, Từ Y Đồng còn chưa kịp kêu buồn lần hai thì xe lại bật tiếp một bài của Phượng Hoàng Truyền Kỳ.