Bạch Trà hơi sợ Giang Hồng, vì cô ta đánh người rất dữ.
Mỗi lần đi cướp địa bàn, đánh nhau với trường khác thì đều là Giang Hồng ra tay mạnh nhất.
“Có chuyện gì vậy chị Hồng?” Giọng cô gái nhỏ nhẹ, hơi yếu ớt vang lên.
“Bộ mày chưa ăn cơm à?” Nhìn bộ dạng yếu đuối của Bạch Trà, Giang Hồng càng bực.
“Thật ra em vẫn chưa ăn bữa tối mà.” Bạch Trà trả lời rất nghiêm túc.
Nghe xong, Giang Hồng chỉ biết trợn trắng mắt.
“Được rồi, vẫn như cũ, để Bạch Trà canh chừng đi.” Trần Dao Dao lên tiếng, có vẻ hơi bất lực.
“Đúng là chẳng trông cậy được gì, mày đứng ngoài canh chừng cho tụi tao đi thu tiền.”
“Vâng.” Cô ngoan ngoãn gật đầu.
Đúng vậy, ngoan ngoãn chính là năng lực đặc biệt giúp một người yếu đuối, không biết đánh nhau như cô có thể len lỏi vào nhóm chị đại bốn người mà không bị loại.
Cô không có kỹ năng gì đặc biệt, chỉ đơn giản là biết nghe lời, dễ sai khiến nên được Trần Dao Dao và Giang Hồng chấp nhận.
Bạch Trà đứng bên ngoài canh gác, trong khi Trần Dao Dao và Giang Hồng kéo một nam sinh vào hẻm, bắt nạt cậu ta ép đưa tiền. Nam sinh sợ hãi run rẩy, lập tức móc tiền ra, rõ ràng không phải lần đầu bị bắt nạt.
Đúng lúc đó, Bạch Trà thấy thầy Trương đang đến gần. Cô lập tức quay đầu chạy vào trong hẻm hét nhỏ:
“Thầy Trương tới rồi, chạy mau.”
Vừa chạy vừa hô, cô lao thẳng qua nhóm bạn rồi vòng theo lối khác: “Em chạy chậm lắm, em trốn trước đây.”
Mang theo cặp sách, Bạch Trà chạy vào sâu trong con hẻm.
Thế là cả nhóm bốn người tan tác mỗi người một hướng.
Đầu xuân ở Bắc Thành lạnh thấu xương, những bông tuyết to như cánh tay từ bầu trời lặng lẽ rơi xuống. Nhìn tình hình hiện tại thì tuyết sẽ còn rơi mãi chưa ngừng. Đường đi tuy phủ trắng xóa nhưng không dễ chịu gì, trời rét căm kèm theo gió tuyết mang theo khí lạnh tạt thẳng vào mặt khiến Bạch Trà cảm thấy cực kỳ khó chịu. Thân thể vốn đã yếu, cô lại ho khan mấy tiếng.
Cô nghĩ mình lại cảm lạnh rồi. Đưa tay lên sờ trán thấy hơi nóng, Bạch Trà khẽ thở dài.
Dù cố gắng đóng vai nguyên chủ, nhưng Bạch Trà không thực sự muốn làm tổn thương những người vô tội. Vì vậy, với những đoạn kịch bản kiểu này, cô thường tìm cách lấp liếʍ cho qua.
May thay hôm nay, thầy Trương đột nhiên xuất hiện lại thành ra giúp cô một phen.
Dù sao thì cô thật sự không muốn đến hộp đêm nhảy disco.
Trong nguyên tác, thân phận của cô chính là một thiếu nữ cực kỳ hư hỏng. Mà thiếu nữ hư hỏng thì thích gì nhất, đương nhiên là nhảy disco, đua xe và những trò nổi loạn khác rồi.