Xuyên Thành Mẹ Đứa Nhỏ, Phấn Đấu Trở Thành Người Chiến Thắng

Chương 2.2

“Cậu là đồ ăn trộm!”

“Tớ không phải!”

Trong đoạn ghi hình giám sát, hai đứa trẻ cãi nhau vì một cục gôm rơi trên đất.

Rõ ràng, Tô Dương bị vu oan.

Tới đây, Tô Thiển cảm thấy chỉ là mâu thuẫn trẻ con không phải chuyện lớn. Làm rõ sự việc, để Từ Tử Hàn xin lỗi là được rồi. Nhưng mẹ Từ không chịu buông tha. Cô ta sĩ diện, miệng hét lên:

“Tiền thuốc men, tiền bồi bổ bao nhiêu tôi cũng trả! Nhưng xin lỗi thì không có đâu! Tô Dương cũng có lỗi, con tôi còn bị con cô đè lên nữa, không tin thì cô cứ xem tiếp đi!”

Trước khi đến, mẹ Từ đã hỏi con trai mình, Từ Tử Hàn im lặng không nói gì. Cô ta nghe mấy đứa trẻ khác kể rằng Tô Dương đè con cô xuống, nếu không nhờ cô giáo tới kịp thời thì Từ Tử Hàn đã bị đánh rồi.

Cả lớp lớn mẫu giáo đều biết, nắm đấm của Tô Dương đánh người đau lắm.

Tô Thiển không đáp cũng chẳng thèm liếc nhìn mẹ Từ, tiếp tục xem đoạn ghi hình. Và sau đó là cảnh khiến Tô Thiển tức giận đến sôi máu.

“Cậu không có ba, nên mới trộm cục gôm ba tớ mua cho tớ!” Từ Tử Hàn sợ vì Tô Dương bị thương, liền chỉ tay vào Tô Dương mà nói năng bừa bãi.

Trong lúc hoảng loạn, cậu ta chỉ muốn khẳng định Tô Dương đã trộm cục gôm quên mất rằng không được nói chuyện Tô Dương không có ba nếu không cậu ấy sẽ đánh người.

Tô Dương đang cúi đầu chà bút chì làm bẩn trên áo thì bỗng ngẩng đầu, gương mặt nhỏ đỏ bừng vì tức giận nắm chặt tay lao về phía Từ Tử Hàn. Hai đứa ngã xuống sàn mềm trong lớp học, lúc này cô giáo kịp thời chạy đến ngăn cản vụ ẩu đả.

Tô Thiển lạnh lùng nhìn mẹ Từ: “Đây là cái cô gọi là lỗi à? Xin lỗi ngay!”

Trẻ con vừa ngây thơ vô tư, vừa độc ác một cách thuần túy chúng không biết lời nói của mình có thể gây tổn thương thế nào cho người khác. Ánh mắt Tô Thiển dừng lại trên gương mặt non nớt của con trai trong đoạn video trong lòng nghẹn lại.

“Cô muốn bao nhiêu tiền? Cứ nói đi.” Mẹ Từ vẫn giữ thái độ phách lối, không chịu cúi đầu trước Tô Thiển.

Tô Thiển nhìn chằm chằm vào cô ta, từng chữ rõ ràng:

“Xin lỗi.”

Lúc này không chỉ có ba người họ xem camera, còn có hai bảo vệ và hai giáo viên khác cùng tới.

“Tôi không xin lỗi thì sao?” Mẹ Từ sĩ diện không chịu thua, không khí trong phòng lập tức căng như dây đàn.

“Làm sai mà không xin lỗi, sẽ phải chịu hậu quả. Tất nhiên, có vài kẻ không biết giáo dưỡng thì...”

Chưa nói xong, mẹ Từ đã lao tới, miệng mắng: “Con tiện nhân, xem tao có xé rách miệng mày không!”

Chính chờ lúc này đây ánh mắt Tô Thiển lóe lên tia sắc lạnh, lập tức nắm lấy cổ tay mẹ Từ quật xuống đất. Trong lúc không ai thấy được qua camera và ánh mắt người khác, cô dùng đầu gối thúc vào bụng cô ta, tay trái thì véo mạnh vào bụng đối phương mấy cái.

Ngay từ lúc gặp mặt, Tô Thiển đã muốn đánh người đàn bà này rồi.