Xuyên Nhanh: 108 Cách Tẩy Trắng Cho Tra Nữ

Chương 14: Chiến lợi phẩm của cô ta

Nghĩ đến Kiều Cẩm Hoan, bước chân đi ra ngoài của Vinh Thần dần trở nên nặng nề, nhưng mãi đến khi lên xe cậu cũng không có nửa điểm hối hận.

"A Thần, tôi tra ra mấy bất động sản của cậu, bây giờ đều đứng tên Kiều Cẩm Hoan, chị ta định làm gì vậy?"

Vinh Thần đang ngồi trong xe nhận được điện thoại của Tống Chí Thành, nghe tin này liền ngẩn ra: "Chị ta mua bất động sản của tôi làm gì?"

Ngẩn ra một lúc, Vinh Thần hơi nhíu mày nói tiếp: "Chắc là chỉ muốn mua nhà thôi, kệ chị ta đi, không phải chuyện gì quan trọng."

"Không chỉ bất động sản đâu, sau đó tôi cố ý đi hỏi thăm, rất nhiều đồ cậu bán đi đều bị chị ta mua lại, mà còn mua với giá cao nữa. Cậu nói xem Kiều Cẩm Hoan có phải là đối với cậu..."

"Không phải. Chị ta độc ác như vậy..."

Ánh mắt Vinh Thần hơi rũ xuống: "Chị ta độc ác như vậy, sẽ không lưu luyến tình cũ gì đâu. Chắc chị ta chỉ muốn sưu tập lại, coi như chiến lợi phẩm, biết đâu sau này còn đưa cho bạn trai mới của chị ta xem, cười nhạo tôi dễ lừa gạt, ngu ngốc đến mức nào."

Chị ta từ đầu đến cuối, đều coi mình là trò hề mà thôi!

Vinh Thần nghĩ một cách chán nản, mấy lời nói nhớ cậu~ thích cậu~ lúc trước quả nhiên đều là nói bậy. Người đời thường nói miệng đàn ông là đồ lừa đảo, miệng đàn bà cũng không kém cạnh!

"Không, không thể nào, cô ta biếи ŧɦái thế sao?"

"Ai mà biết chắc được?"

Đầu dây bên kia Tống Chí Thành tức tối chửi Kiều Cẩm Hoan một trận, Vinh Thần nghe mà trong lòng lại cảm thấy nhẹ nhổm hơn một chút – dù sao bây giờ cũng là kẻ thù, những người chửi Kiều Cẩm Hoan đều là bạn bè chí cốt của mình!

Không lâu sau, cậu đến nhà hàng, gặp mặt một người đàn ông có vẻ ngoài bình thường.

Ngày hôm sau, tài liệu của Kiều thị đã được cậu đưa đến tay Vinh Phong.

Vinh Phong kinh ngạc: "Cái này là thật sao?"

"Đảm bảo thật."

Vinh Thần gật đầu: "Người em tìm trước đây cũng là tâm phúc của Kiều Cẩm Hoan, anh ta biết rất nhiều chuyện, chỉ là không có nhiều bằng chứng trong tay. Chừng này đủ không? Nếu không đủ em sẽ đi tìm thêm vài người của Kiều thị để dò la."

Lúc trước khi còn qua lại với Kiều Cẩm Hoan, cậu không ít lần ra vào Kiều thị, có chút liên lạc với cấp cao của Kiều thị.

Nhưng bây giờ... cậu cũng không chắc còn bao nhiêu người sẽ nể mặt mình, phải thử mới biết được, nhỡ đâu tóm được một người, coi như họ thắng.

Vinh Phong im lặng lật xem tài liệu trong tay, đó là một bộ hồ sơ thuế và danh sách của Kiều thị hai năm qua, cùng với một số bằng chứng giao dịch giữa Kiều Cẩm Hoan và vài quan chức cấp cao của thành phố A. Nếu có thể chứng minh được tội danh, quả thực có thể gây ra phiền phức không nhỏ cho Kiều Cẩm Hoan.

Nhưng vấn đề là... có thể chứng minh được tội danh không?

"Không cần đâu, chừng này đủ rồi, nhưng dùng thế nào thì phải để anh suy nghĩ thêm đã." Vinh Phong trầm giọng nói.

"Vậy anh, chuyện của em?"

Vinh Phong đẩy cho cậu một chồng tài liệu: "Muốn theo anh làm việc, em trước tiên học mấy thứ cơ bản với trợ lý đi, được không?"

Thấy Vinh Thần tỏ vẻ không vui, anh đành nói tiếp: "Qua hai ngày nữa sẽ dẫn em đi cùng."

"Được! Em học." Vinh Thần quay người đi tìm trợ lý, trước khi đi còn trịnh trọng nói: "Tài liệu này anh nhất định phải dùng cho tốt, không đủ thì cứ nói với em."

Vinh Phong không khỏi bật cười: "Được."

Nhưng loại tài liệu này lấy được một bộ đã là giới hạn rồi. Thực tế anh rất kinh ngạc, sao Kiều Cẩm Hoan lại có thể để một người nắm giữ tài liệu bí mật của Kiều thị như vậy, vẫn bình an vô sự ở bên ngoài?

Đây đâu phải phong cách của Kiều Cẩm Hoan?

Có phải cô ta lại đang lợi dụng Vinh Thần, cố ý gửi đến một bộ tài liệu giả để tính kế Vinh thị không?

Vinh Phong không khỏi nghĩ thầm.

Mà đúng lúc này, Kiều Cẩm Hoan vừa nghe Tống Chí Thành báo cáo: "Chiều hôm qua, cậu hai nhà họ Vinh đã gặp Tôn Tư Triết, tối hôm đó Tôn Tư Triết đã vội vàng rời khỏi thành phố A. Anh ta rất có thể đã cùng cậu hai..."